Cuối tuần, Tạ Anh Tư – người vô địch cả về thể chất lẫn tinh thần đãnằm ngủ nướng đến khi mặt trời lên tận đỉnh đầu. Đến trưa, cô nằm ườntrên giường, cuộn tròn mình lại trong chăn giống như một con sâu, đóiđến nỗi trước mắt hiện ra màu vàng óng của chiếc đùi gà mỡ màng, cuốicùng cô đành miễn cưỡng ngồi dậy, ngóc cái đầu như tổ quạ ra ngoài tìmthức ăn.
Mỗi lần đói đến mức mắt mờ chân run, Tạ Anh Tư luôn lảo đảo lê mìnhđến một quán ăn nhỏ nằm giữa hai góc phố, gọi một bát canh dưa cá đầy úụ. Sau đó một mình ngồi ở bên cạnh cửa sổ, chìm đắm trong ánh mặt trờiấm áp của ngày đông, nhai miếng thịt cá trắng mềm tươi ngon, nhấp mộtngụm canh chua chua thanh thanh, hạnh phúc lim dim đôi mắt đan phượng,cảm thấy đời người chẳng có chuyện gì tốt đẹp hơn khoảnh khắc này cả.
Sau khi ăn no, Tạ Anh Tư giống như một con mèo lười, miệng ngậm tăm,mắt nhìn quang cảnh đường phố ngày đông với ánh mặt trời chiếu rọi khắpnơi, cảm thấy ông trời đối với mình quả không tệ. Sinh ra không xấu, lại còn thông minh lanh lợi, có nắm đấm, có sức lực, có căn nhà rách nát,có con xe tàn tạ, có cha có mẹ, lại còn có cô bạn thân mỹ nhân, bản thân mạo nhận là một nhân viên văn phòng trung đẳng. Ngoài đàn ông ra, côthật sự thấy mình chẳng thiếu thốn thứ gì cả.
Còn về đàn ông ấy mà, giống như hoa tuyết trong mùa đông lạnh thấuxương, trốn trong tầng mây dày, đến một khoảng thời gian nhất định sẽ tự khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dua-chua-anh-la-ca/146140/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.