Trử Tụng không có thời gian để giải thích với Kiều ƯuƯu, mệnh lệnh tập trung huấn luyện được phát ra bất ngờ, mục đích là thử tháchnăng lực phản ứng bất ngờ của họ, tập trung huấn luyện còn chưa bắt đầu nhưnglại dường như đã bắt đầu.
Sư đoànKhông quân số 1 chọn năm người đi tham gia khóa huấn luyện tam quân (hải quân,lục quân, không quân) và Trử Tụng là một trong số đó. Tất cả mọi người đều tỏra muốn được chọn, vì có được cơ hội như vậy là điều rất đáng tự hào đối vớimỗi người quân nhân.
Sau khilên máy bay thì tính mệnh không còn là của mình nữa, cần có trách nhiệm đối vớimáy bay. Tuy Kiều Ưu Ưu đã ngắt điện thoại của anh, hơn nữa trong 40 ngày tớianh rất có thể sẽ hoàn toàn không có cơ hội giải thích với cô, nhưng Trử Tụngvẫn cố gắng loại bỏ suy nghĩ linh tinh, tập trung tinh thần, anh không cho phépmáy bay gặp bất cứ tai nạn nào.
Trờivào đêm, không mây, thích hợp cho việc cất cánh, phi công của Sư đoàn 1 chuẩnbị khởi hành. Họ phải điều khiển máy bay J-10 đi xuyên Trung Quốc, từ điểm đầuphía Bắc cho tới hải đảo phương Nam, trong quãng đường đi sẽ có máy tiếp ứngnhiên liệu, cả chặng đường không nghĩ cho tới đích cuối cùng.
TrửTụng nhìn lên đích đến cuối cùng trên màn hình điện tử, phát tín hiệu yêu cầutiếp đất về sân bay nơi hải đảo, Trử Tụng và mọi người nhận được lệnh và lầnlượt hạ cánh.
Khikhoang máy bay được mở ra, họ cảm nhận được cảm giác ấm áp vô cùng lạ lẫm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-doi-canh-cua-anh/3282169/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.