Gầntới sáng, Trử Tụng trở về với hơi lạnh khắp người. Trong nhà làmột màu tối đen và vô cùng yên tĩnh.
Bàntay Trử Tụng nắm lấy tay nắm cửa phòng ngủ, nhẹ nhàng mở ra, cửakhông hề khóa. Trử Tụng rất vui sướng, bởi anh còn tưởng Kiều Ưu Ưuvẫn tiếp tục khóa cửa không cho anh vào. Cánh cửa dần được đẩy ra,trong phòng phảng phất hương thơm thoang thoảng, trong phòng còn để mộtbóng đèn ngủ ấm áp. Kiều Ưu Ưu nằm ngủ ngon trên giường, ánh đèn soichiếu nét dịu dàng trên khuôn mặt cô, mái tóc thả ra trên gối, hàngmi dài in bóng nhàn nhạt.
TrửTụng vuốt tóc Ưu Ưu rồi hôn nhẹ lên má cô. Hương sữa tắm quyện vớimùi hương của cô khiến đầu óc Trử Tụng hoàn toàn không còn được minhmẫn nữa. Anh xoay đầu cô lại rồi hôn lên môi, thơm mát và mềm mại, anhdường như chỉ muốn nuốt chửng cô vào trong bụng.
Tronglúc nửa tỉnh nửa mê, Kiều Ưu Ưu phát hiện ra anh đang âu yếm mình lẫnvới mùi thuốc nhàn nhạt giống như thuốc phiện không thể nào chốitừ, cô đưa tay ra ôm lấy cổ anh, đón nhận nụ hôn của anh.
“Chânem còn đau không?” Trử Tụng thì thầm hỏi.
KiềuƯu Ưu trong lòng vô cùng ấm áp, “gần hết đau rồi.”
Bàntay Trử Tụng luồn vào trong áo ngủ của cô, bên trong trống rỗng, TrửTụng lém lỉnh véo cô, Kiều Ưu Ưu đau quá, cắn vào môi anh để trảthù.
“Em cốtình đợi anh phải không?”
“Đi ra,chỉ là em lười mặc thôi. Đi tắm đi!”
“Ứ,không tắm.”
TrửTụng nhõng nhẽo nói, Kiều Ưu Ưu toàn thân run rẩy, giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-doi-canh-cua-anh/3282162/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.