KiềuƯu Ưu đến phòng phát thanh từ rất sớm, cô chưa từng được động vàocác thiết bị phát thanh, lần đầu tiên nhìn thấy còn thực sự khôngbiết làm thế nào. Sư đoàn trưởng nói quả không sai, doanh trại củahọ diện tích tuy không lớn nhưng có đầy đủ tất cả, hơn nữa mọi thứđều rất chuyên nghiệp.
Thượngúy Tiểu Tô của phòng tuyên truyền giới thiệu với Kiều Ưu Ưu nhữngphím tắt và mở mà cô sẽ phải dùng tới, Kiều Ưu Ưu vội vã ghi chép,cả một buổi chiều cô luôn ở trong trạng thái tập trung tinh thần caođộ. Làm việc ở Đài Truyền hình đã năm năm, cô cũng đã thu rất nhiềuchương trình, từng chữ khi thu đều được yêu cầu nghiêm ngặt, nói saimột chữ là phải thu lại, nghiêm trọng hơn thì có thể sẽ bị đuổikhỏi đài, nhưng cho dù là những lúc như vậy, cô cũng không lo lắnghồi hộp như hôm nay.
“Chịdâu làm sao thế? Thu chương trình đối với chị chẳng phải là chuyệncơm bữa sao? Hơn nữa ở đây lại chỉ phải thu âm chứ không phải lộ diệnnên càng không đáng sợ.” Tiểu Tô an ủi cô.
KiềuƯu Ưu cười rồi gật đầu, lí do này cũng đúng, trước đây khi đứngtrước 1,4 tỉ người xem toàn quốc cô cũng chưa từng cảm thấy sợ hãi,hôm nay bị làm sao vậy? Lại cảm thấy sợ hãi khi thu âm.
“Khôngsao, nhân lúc chưa bắt đầu tôi vận động một chút là ổn thôi.” Kiều ƯuƯu tập vài động tác thư giãn làm nóng người ở trong phòng thu.
Chươngtrình hôm nay chưa được thông báo ra ngoài, cũng có thể nói rằng, mọingười sẽ ở trong một tình huống hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-doi-canh-cua-anh/3282158/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.