“Anh điđây!”
Kiều ƯuƯu vẫn cuộn tròn trong chăn, không động đậy gì.
“Anh đithật đây!”
“Đi thìđi đi, tốt nhất là đừng có mà quay lại nữa!” Kiều Ưu Ưu nằm ở dưới chăn, rầu rĩtrả lời. Đúng thật là chỉ giúp anh ta thỏa mãn, trời tối như vậy rồi mà lại cònquay người đi mất, để lại một đống hạt giống trên người cô, thật là người đànông vô lương tâm!
TrửTụng mặc xong quần áo, ngồi xuống bên giường, ôm lấy cô qua lớp chăn, tronggiọng nói chất chứa đầy sự dịu dàng: “Tối nay anh phải bay tuần đêm, từ lúcbước vào nhà họ đã liên tục gọi điện giục đi rồi. Ưu Ưu, em nghỉ sớm đi.”
Máybay, máy bay, anh cứ đi theo cái máy bay của anh đi! Đi mà ngủ cùng máy bay,bảo máy bay sinh con cho anh đi! Kiều Ưu Ưu túm chặt ga trải giường, chỉ muốnxé cái ga ra thành nhiều mảnh.
Anhnhìn thấy cô không giãy giụa nữa, cũng không nghe thấy cô nói gì nữa, cuối cùngvẫn đi mất, căn phòng trống vắng chỉ còn lại một mình cô. Kiều Ưu Ưu cuốn chănthật chặt quanh người, rõ ràng là trong căn phòng rất ấm áp, nhưng sao cứ cócảm giác lạnh lẽo vô cùng. Tối qua anh ôm cô ngủ, hôm nay cô chỉ còn biết ômcái gối!
* * *
Cuộc sốngcủa Kiều Ưu Ưu rất đơn giản, cô ở nhà lên mạng, ngủ, xem ti vi, hoặc gọi điệnthoại buôn chuyện với bạn. Bữa trưa được một anh lính trong doanh trại mang tớiđưa cho cô, bên ngoài quá lạnh, dù được đặt bên trong hộp giữ nhiệt nhưng khicầm vào nhà nó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-doi-canh-cua-anh/3282151/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.