TrửTụng đi rồi, Kiều Ưu Ưu cuối cùng cũng quay trở lại với cuộc sống mà cô thíchnhất. Tuy vậy nhưng bỗng nhiên bên cạnh thiếu đi hơi thở của anh, cô lại cảmthấy không thích ứng lắm. Sau khi kết hôn thì đây là lần đầu tiên họ ở bên nhaulâu như vậy, bốn ngày bốn đêm, tới lúc cô đã bắt đầu quen với cuộc sống này thìanh lại phải đi. Cũng giống như lần trước, anh bất ngờ xuất hiện rồi lại ra đikhi cô đang say giấc.
Kiều ƯuƯu ngồi khoanh chân trên giường ngẩn người một lúc lâu, anh đi quá nhanh, cònkhông nói câu tạm biệt. Đây là hiện thực hay là tưởng tượng, cô thực sự khó màphân biệt được.
Bụng côlại xuất hiện cảm giác tức tức khó chịu, đó là một sự báo trước quen thuộc,Kiều Ưu Ưu nhảy khỏi giường, cô lật tấm chăn lên thì nhìn thấy một vệt đỏ thẫmtrên nền khăn trải giường màu bạc. Kiều Ưu Ưu vui sướng tới mức chỉ muốn ngẩngcao đầu hét lên thật lớn: “Trời giúp ta rồi!”
Trongthời kì an toàn nên việc có thai là điều không thể.
Đây làlần đầu tiên cô có cảm giác thoải mái khi chu kì hàng tháng tới, Kiều Ưu Ưunhún vai cười lớn rồi đi vào nhà tắm, trong giây phút nhìn thấy mình ở tronggương, cô lại bị một phen bất ngờ nữa, cả khuôn mặt cô như hiện lên hàng chữ“lao động quá sức”, Trử Tụng không có ở nhà cũng tốt, nếu không chắc cô sớmmuộn gì cũng bị cạn kiệt héo mòn.
Côtrang điểm che hết quầng thâm ở mắt, cố gắng khiến cho thần sắc trở nên tươitắn hơn. Chỉ có hai ngày không đi làm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-doi-canh-cua-anh/143299/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.