Trở lại biệt thự, Chân Bảo vừa xuống xe, Hắc Đản chạy nước rút một trăm mét vui mừng lao về phía cô
Hơn một tháng không gặp, Hắc Đản lại lớn hơn, cổ, tứ chi, lông vàng ở bụng cũng ngày càng rõ rệt, rậm rạp đến nhìn mà khiếp sợ, lưng đen chân vàng, nhìn rất thật thà trung thực. Chân Bảo ngồi chồm hổm xuống ôm con chó, Hắc Đản nhiệt tình mà thè lưỡi ra liếm cô, Chân Bảo ngăn lại nhưng không thành công.
Phó Minh Thời bước ra từ ghế lái, nhìn nơi Chân Bảo bị Hắc Đản liếm qua, ánh mắt phức tạp.
Con chó này, thật có phúc.
Vô tình nhìn ‘thứ’ giữa hai chân Hắc Đản, Phó Minh Thời khẽ câu môi, quyết định không so đo cùng một con chó. (Đào: Anh quá thâm:v)
"Em vào nhà trước đi." Anh còn sờ đầu Hắc Đản nói với Chân Bảo, thuận tiện chấm dứt hành động thè lưỡi ra liếm Chân Bảo.
Chân Bảo cười nói dạ.
Biệt thự xa hoa, mặc dù Chân Bảo không sa đọa đến mức muốn ở đây cả đời, nhưng từ kí túc xá nữ đơn giản về đây, Chân Bảo không kìm lòng được mà buông lỏng cảnh giác. Lên phòng ngủ lầu ba của cô, Chân Bảo nằm úp lại. Giường mềm chỉ khiến Chân Bảo muốn ngủ.
Có người gõ cửa.
Chân Bảo vội đứng lên, trải thẳng ga giường bị cô làm nhăn, nhanh chóng đi mở cửa.
Phó Minh Thời đứng ở cửa, trong lúc mở cửa, Hắc Đản, Hắc Miêu ở phía sau chen lên đòi vào.
"Chiều nay anh rảnh, chúng ta đưa Hắc Đản đến bệnh viện nhé? Trước tiên kiểm tra sức khỏe cho Hắc Đản,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-doi-anh-tieu-giai-nhan/1797575/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.