Editor Hoa Trong Tuyết
Tiết học cuối cùng trước kỳ nghỉ, suy nghĩ của đại đa số mọi người trong lớp lúc này đều đã bay về nhà, ai cũng nôn nóng.
Chân Bảo ngồi ở bàn thứ ba, bạn học ngồi bên cạnh lén lút đọc tiểu thuyết, riêng cô vẫn nghiêm túc ghi bài.
Còn mười phút nữa là tan lớp, thầy giáo khai ân, cho mọi người về sớm.
Các sinh viên lập tức giải tán, mọi người đều nhanh chóng ra khỏi phòng học, Chân Bảo bình tĩnh ngồi chép xong bài học, bắt đầu thu dọn đồ đạc, ba cô bạn cùng phòng nhờ cô mang giúp sách giáo khoa về phòng ngủ. Đúng là ba cô gái nóng nảy, rõ ràng đều là người ở thủ đô, không hiểu tại sao lại nôn nóng giống như những sinh viên đến từ các tỉnh xa, cũng không có ý định trở về ký túc xá, chạy trực tiếp từ phòng học về nhà.
Bỏ sách giáo khoa và túi, Chân Bảo lấy khăn tay ra, đi đến nhà vệ sinh, khi bước lên cầu thang cả dãy phòng học đều yên tĩnh, toàn bộ các lớp học đều tan học rồi.
Giang sơn nhà Hán bao lần chìm nổi. Chân bảo nhìn tin nhắn Phó Minh Thời gửi trước khi tan học, sau đó khoá balo lệch vai, đi về phía cầu thang.
"Chân Bảo?" Đang muốn bước xuống lầu bon chen với nhóm người bên dưới, bỗng nhiên có người ở lầu trên gọi cô.
Chân Bảo ngẩng đầu, trông thấy Mạnh Kế Ninh đang từ tầng trên đi xuống nhìn cô cười cười, cậu ta mặc áo sơ mi ca rô đen, dáng người thon dài, nụ cười yếu ớt làm cho người ta có cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-doi-anh-tieu-giai-nhan/1797574/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.