Những ngày này, Đăng Khoa và Tường Vy thật sự cố ý giữ khoảng cách với nhau. Cô hạn chế vào phòng riêng của anh hết mức có thể, có văn bản cần chữ kí Tổng giám đốc cũng nhờ Thành Vũ giúp đỡ. Có việc gì cần thì anh cũng chỉ gọi Thành Vũ, đi đâu cũng chỉ đi cùng anh. Hai người cả ngày chẳng ai nói với ai câu nào. Thành Vũ bất đắc dĩ trở thành cầu nối cho cả hai người kỳ lạ này.
Đăng Khoa đang ngồi ăn cơm trưa với mọi người, thì lúc này Tường Vy cũng vừa bước vào. Thành Vũ thấy thế liền đứng dậy, nhường chỗ ngồi gần Đăng Khoa cho cô ấy. Nhưng cô lại thấy hơi ngượng, không biết có nên ngồi xuống hay không, sợ sự xuất hiện của mình sẽ làm anh khó xử.
Thấy Tường Vy đứng đắn đo suy nghĩ, Đăng Khoa liền mang phần cơm của mình sang bàn gần cửa sổ ngồi một mình trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người. Thành Vũ cũng vội chạy sang ngồi cùng bàn với anh ấy.
Mọi người đổ dồn ánh mắt tò mò về Tường Vy và ái ngại nhìn sang bàn bên cạnh. Hôm giờ thấy thái độ kỳ lạ của cả hai, ai cũng lờ mờ nhận ra sự bất thường. Cô bây giờ mới ngồi xuống và cố tỏ ra bình thường, vui vẻ cùng ăn cơm với mọi người.
Hôm giờ tâm trạng nặng trĩu, chỉ ăn uống qua loa và hay bỏ bữa sáng nên hôm nay Tường Vy đã bị đau bao tử. Đang ăn cơm bình thường thì cơn đau ập đến. Cô vội buông đũa, uống vội chén canh còn nóng cho bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/421977/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.