Sau khi bàn bạc công việc xong, Đăng Khoa tiễn Gia Kỳ đi ra ngoài. Vừa hay thấy Tường Vy vẫn đang ngồi đó, cô ấy lại muốn khoe mẽ trước mặt tình địch.
Nghĩ là làm, Gia Kỳ liền xoay người vuốt lại áo sơ mi cho Đăng Khoa, và tình cảm sửa cà vạt lại cho anh ấy. Đoạn cô kiễng chân lên và thì tầm vào tai anh ấy, Đăng Khoa cũng cúi xuống lắng nghe và gật gù mấy cái.
Xem ra, cả hai đã chia tay thật rồi. Tôi hiểu anh ấy mà, đàn ông ai lại chấp nhận nổi chuyện bạn gái mình lên giường với người khác cơ chứ. Còn cả cơ thể đầy vết tích sau một lần sinh nở, người đàn ông chưa có gia đình như anh ấy sao có thể thông cảm được. Tôi đã sớm cảnh báo, là do cô tự làm tự chịu. Nghĩ rồi Gia Kỳ rời đi trong sự đắc ý.
Đăng Khoa cũng liếc xem thái độ Tường Vy, nhưng cô ấy vẫn chăm chú vào mớ giấy tờ lộn xộn. Anh cũng nhanh chóng đi vào phòng. Khi cánh cửa đóng sầm lại. Đăng Khoa giờ mới để ý, chiếc áo vest anh khoác lên vai Tường Vy hôm qua, đang nằm im lìm một góc. Cả hai giờ mới dừng lại thở dài, trong lòng cùng chung suy nghĩ.
"Bây giờ, giữ khoảng cách có lẽ sẽ tốt hơn."
***
Lại một chiều mưa tầm tã trên thành phố Sài Gòn.
Tường Vy đã bắt kịp một chuyến xe buýt và đang trên đường đến trường An Nhiên. Đăng Khoa lúc này cũng vừa lái xe đi ra. Không biết anh vừa lái xe vừa suy nghĩ điều gì, từ lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/421976/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.