Một buổi sáng như thường lệ trên thành phố Sài Gòn.
Tường Vy đứng trước gương massa đôi mắt của mình với mấy miếng dưa chuột lạnh, đêm qua khóc nhiều quá sợ hôm nay đi làm mọi người sẽ nhận ra bất thường. Thuý Vy đứng bên ngoài hết chịu nổi cứ đập cửa thúc giục.
- Chị ơi! Chị làm gì lâu vậy? Nhanh lên sắp trễ rồi!
Cánh cửa lập tức mở ra, Tường Vy lườm em mình một cái rồi bước ra ngoài. Thuý Vy cũng thấy hôm nay nhìn chị mình hơi lạ, cứ đứng ngẩn ngơ nhìn theo, sợ cô ấy phát hiện ra điều gì, Tường Vy cố ý hỏi lại.
- Em nhìn gì?
- Không có gì! Chỉ là hôm nay thấy chị trang điểm hơi đậm. - Thuý Vy chớp chớp đôi mắt rồi lí nhí.
Tường Vy thở phào, may mà em gái không phát hiện điều gì khác thường, chắc mọi người cũng không nhận ra đâu. Cô lườm em gái và hối thúc.
- Em nhanh lên, còn đưa An Nhiên đi học.
***
Hôm nay, thấy Tường Vy ủ rũ cứ chống cằm nhìn chằm chằm vào máy tính không nói chuyện với hội bà tám như mọi ngày, Thành Vũ ngồi bên cạnh cũng thấy làm lạ. Anh liền lên tiếng thắc mắc.
- Em sao vậy?
Nhưng cô ấy không nói gì, chỉ lắc đầu rồi thở dài, mắt vẫn dán vào máy tính. Anh ấy thấy thế cũng không hỏi thêm gì, liền mở một số bì thư ra xem. Đến một bì thư đóng mộc đỏ của chủ tịch Hứa Đăng Vũ, anh chăm chú xem rồi bỗng rơi vào trầm tư suy nghĩ. Cuối cùng tâm trạng cũng chùn xuống, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/421971/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.