Paris, những ngày không có Tường Vy.
Paris đang vào độ giao mùa, không khí lạnh và ẩm ướt, lá vàng lãng đãng rơi đầy góc sân. Con đường mòn trước nhà cũng ngập một sắc vàng óng ả. Một cặp tình nhân chở nhau trên chiếc xe đạp, thưởng thức khung cảnh lãng mạn nên thơ, tiếng cười nói vang khắp con đường ngập lá vàng thơ mộng.
Đăng Khoa đang đứng bên cửa sổ, lặng lẽ dõi theo và bất giác mỉm cười hạnh phúc. Nhất định lần sau về Paris, anh sẽ dẫn theo Tường Vy, cùng cô ấy đi dạo trên con đường đầy lá vàng lãng mạn, cùng nhau nói thật nhiều câu chuyện tình yêu. Cô ấy rất vốn rất thích đi du lịch mà, chắc cũng sẽ rất thích thành phố nơi anh sống.
Anh lấy điện thoại ra xem nhưng không thấy cuộc gọi của Tường Vy, cô ấy đang làm gì mà mình không liên lạc được nhỉ, đã dặn thấy tin nhắn thì gọi lại nhưng chiều giờ vẫn không thấy gì. Càng ngày càng thấy không muốn rời xa, dù đi làm gặp nhau hàng ngày, nhưng anh vẫn muốn tham lam muốn gần em thêm chút nữa. Chưa bao giờ phải xa cô ấy dù là một chút, mới vài hôm thôi anh lại thấy rất nhớ em rồi.
Giây phút em lặng lẽ ngắm bức ảnh gia đình anh, anh bỗng muốn được cùng em về chung một nhà, được giới thiệu người anh yêu với gia đình yêu thương của anh. Anh sẽ có thêm một người cha, và em sẽ có thêm một người mẹ. Em có đồng ý không.
"Tường Vy, khi về anh sẽ có bất ngờ cho em."
Trong căn biệt thự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/421970/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.