Buổi sáng, tại phòng làm việc của Đăng Khoa.
Hải Lan đã có mặt từ sớm, cô soi lại mình trong gương cầm tay và tô lại son môi. Xong đâu đó cô liền pha một ly cafe thơm ngon và tiến về phòng Tổng giám đốc. Cô hít một hơi lấy bình bĩnh và gõ cửa phòng anh, bước vào.
- Chào buổi sáng Tổng giám đốc. Em pha cafe cho anh nè!
- Ờ! Em để đó đi. Có chuyện gì không? - Đăng Khoa đang chăm chú vào mớ tài liệu ngổn ngang và không nhìn lên.
- Dạ không gì! Em chỉ muốn cảm ơn chuyện hôm qua. - Thấy thái độ Đăng Khoa lạnh lùng, cô hơi chột dạ, giọng ngập ngừng.
- Ừ, không có gì. Vậy em về làm việc đi!
Đăng Khoa ậm ừ và vẫn chăm chú vào mớ hồ sơ, tài liệu, đúng là tổng tài lạnh lùng, không nhìn cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt thêm một cái.
Hải Lan cũng đành bấm bụng rời đi. Cứ tưởng sẽ được thân thiết hơn với Tổng giám đốc vài phần, nhưng anh vẫn lạnh lùng như vậy. Uổng công mình trang điểm làm tóc từ sớm. Không sao, điều đó cho thấy anh không phải người tuỳ tiện trong chuyện tình cảm. Em vẫn quyết tâm theo đuổi anh. Hải Lan cười thầm và vui vẻ về phòng của mình.
Đăng Khoa cầm ly cafe lên định uống, thì anh chợt dừng lại và nghĩ đến ly cafe ngọt ngào của Tường Vy. Anh liền đứng dậy bước ra ngoài và đặt ly cafe lên bàn Thành Vũ.
- Cậu uống cafe không?
Thành Vũ nhìn Đăng Khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/274049/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.