Paris một ngày nắng đẹp.
Cuộc sống của Đăng Khoa vẫn là những chuỗi ngày lên công ty và trở về nhà. Thành Vũ cũng bận rộn luôn tay từ công việc công ty đến công việc riêng tư của lãnh đạo. Vì Đăng Khoa là người khó tính, tuyển thêm thư ký nào cũng cảm thấy không hợp ý anh. Hôm nay cũng không biết là cô thư ký thứ bao nhiêu rồi. Anh cũng lắc đầu không tuyển thêm.
Cô gái xinh đẹp mặc một chiếc áo sơ mi mỏng manh và chiếc váy công sở hơi ngắn, ấm ức chống tay lên bàn và nũng nịu.
- Sao vậy anh? Em có thể học hỏi thêm!
- Đây là chỗ làm việc, không phải nơi dạy em học! - Đăng Khoa gấp hồ sơ lại và gọi với ra. - Thành Vũ đâu! Dẫn cô ấy ra ngoài.
Thấy Đăng Khoa chẳng thèm liếc mình lấy một cái. Cô gái không cam tâm, tiếp tục nài nỉ.
- Em cũng có thể làm việc! Anh không cho em thử việc, sao biết năng lực em thế nào? Chỉ cần anh cho em cơ hội, anh muốn em làm gì cũng được.
Bây giờ Đăng Khoa mới ngước lên. Vì nghe đến thử việc, làm anh bỗng nhiên nhớ lại chuyện gì đó và bắt đầu suy nghĩ. Thấy Tổng giám đốc nhìn mình không chớp mắt. Cô gái cắn môi, vén lại tóc mai điệu đà và bẽn lẽn nhìn anh.
Đăng Khoa thở dài, gõ ngón tay lên bàn và trả lời.
- Thử việc à? Được thôi! Anh muốn đi Việt Nam gặp mặt chủ tịch Vương. Em sắp xếp cho anh ngay đi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/2652246/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.