Tám tháng sau.
Sài Gòn mùa này nắng vẫn vàng ươm và bầu trời vẫn trong xanh. Vẫn là sự nhộn nhịp quen thuộc thường thấy khắp mọi ngõ ngách phố phường.
Thuý Vy đang trên đà hoàn thành năm học cuối của mình. Vì lời hứa lúc chia tay nên cô ra sức hoàn thành các tín chỉ đúng hạn với mong muốn kiếm được tấm bằng giỏi, thực hiện lời hứa với Thành Vũ.
Bạn bè cô cũng phải mắt chữ O, mồm chữ A khi thấy cô thay đổi chóng mặt như vậy. Từ cô gái ham chơi, hưởng thụ, đi học bữa có bữa không nay lại thành sinh viên mẫu mực được nhiều người ngưỡng mộ, được thầy cô kỳ vọng.
Cuộc sống không có Thành Vũ cũng không đến nỗi buồn tẻ. Vì khi nhớ anh, cô thường lui tới những hàng quán thân thuộc của cả hai. Thật bất ngờ vì khi thanh toán, chủ quán nói bạn trai cô đã thanh toán hết rồi. Anh ấy đúng là người ân cần, trước khi đi còn ghé một loạt những quán quen dặn dò nếu Thuý Vy có đến cứ trừ vào tài khoản của anh. Khiến cô cũng có cảm giác như có anh ở cạnh bên che chở.
Trưa nay, cũng có người giao hàng mang trà sữa đến mời cả lớp, khiến các cô gái trầm trồ thán phục, người trêu Thuý Vy một câu. Yêu xa mà lãng mạn thế này thì ai cũng muốn yêu.
Thuý Vy tươi cười chụp ảnh cùng ly trà sữa và gửi cho Thành Vũ xem, sau đó cùng trò chuyện với các bạn rôm rả. Đúng là khoảng cách sẽ không xa khi chúng ta xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/2652245/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.