Sáng hôm sau, tiếng bồ câu gọi bầy và kiếm ăn lộp độp ngoài ban công làm Đăng Khoa tỉnh giấc nồng. Anh lơ mơ đưa tay qua ôm lấy người anh yêu, nhưng chỉ còn lại chiếc áo sơ mi trắng. Tường Vy đã ra ngoài từ sớm.
Nắm trong tay chiếc áo còn vấn vương mùi cơ thể ngọt ngào của cô. Anh bất giác mỉm cười hạnh phúc. Phải rồi, hôm qua sau khi trải qua phút giây ân ái, anh đã khoác hờ chiếc áo cho cô và ôm cô vào lòng ngủ say. Tường Vy lúc ấy như chú mèo nhỏ rúc vào lồng ngực anh tìm nơi ấm áp.
Đăng Khoa hồi tưởng lại đêm mặn nồng hôm qua một lúc, rồi cắn môi nén nụ cười hạnh phúc. Anh cũng nhanh chóng bật dậy và chuẩn bị cho một ngày mới.
"Em đã làm cho anh yêu em nhiều hơn, Tường Vy."
***
Tại sảnh lớn khách sạn Sunset.
Mọi người đang tập trung dùng bữa sáng và trò chuyện rôm rả. Nam Anh thể hiện bản lĩnh đàn ông, dỗ dành Xuyến Chi ăn vài món, có lẽ đứa bé đã chịu hợp tác, hay do tâm trạng đang vui nên hôm nay cô ăn uống ngon miệng hơn mọi ngày. Thành Vũ cũng chăm sóc cho Thuý Vy, nhưng cô có vẻ còn để bụng chuyện hôm qua, không thèm để ý đến anh ấy.
Đăng Khoa lúc này cũng vừa bước đến, anh lẳng lặng ngồi vào bàn. Tường Vy cũng đã phát hiện ra, nhưng giả vờ không quan tâm như chưa có chuyện gì. Không biết rằng mình sẽ phải đối diện với anh như thế nào, nên sáng sớm tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dinh-menh-cua-anh/2652230/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.