"Vậy con gọi chú là.... ba... được không?"
"Dĩ nhiên là được rồi Tiểu Bảo, gọi ba là ba Minh nghe không?"
Hắn hạnh phúc lắm hắn đã có con rồi, Dương Thế Minh đã có con rồi ôm lấy Tiểu Bảo bế lên.
"Tiểu Bảo con giúp ba diễn để dụ mẹ con đến được không?"
"Tại sao vậy ba?"
"Vì mẹ giận ba... nên không nói cho con biết rằng mẹ con đã sinh ra con và đã trốn ba sang đây"
"Vậy con sẽ giúp hai người làm lành ba cứ nói đi Tiểu Bảo sẽ giúp"
Trong lúc đang mãi mê làm việc thì nhìn lên đồng hồ sắp đến giờ rước Tiểu Bảo định đi thì điện thoại dòng số lạ vang lên.
"Alo, ai vậy?"
"Mẹ ơi... cứu Tiểu Bảo, Tiểu Bảo bị bắt cóc rồi" tiếng Tiểu Bảo thất thanh bên đầu dây bên kia.
"Tiểu Bảo con ở đâu?" Hoàng Ngọc Niệm bắt đầu hoảng loạn mặt bắt đầu tái xanh.
"Cô đến nhà hoang gần nhà của cô đi!! Con cô đang đợi cô đó, nhớ đi một mình"
Xuân Lăng cố giả giọng khác để Hoàng Ngọc Niệm không nhận ra giọng của anh, sau khi xong mọi người bắt đầu cười lên vì Tiểu Bảo diễn xuất quá hay.
Hoàng Ngọc Niệm như chết đi sống lại, không được cô phải đi cứu Tiểu Bảo, Tiểu Bảo là con trai cưng duy nhất người thân duy nhất bên cạnh cô, nhưng cô có đắc tội với ai đâu tại sao lại bắt Tiểu Bảo của cô.
Đến nơi cô đi từng từng bước vào mở cửa ra thì bị một bàn tay bịt mắt lại.
"Ai?"
"Nhắm mắt lại!! Không được mở mắt ra, nếu không tôi không đảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-tuyet-voi-nhat-cua-anh/1266270/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.