Bệnh viện....
Trong lúc ba người ngồi đợi khoảng nữa tiếng sau nghe tiếng của cô la thất thanh, Lỵ An không kìm được mà chạy vào.
"Cô ra ngoài một lát được không? Cô ấy sắp sinh rồi" cô y tá quay lại bảo.
"Sao lại sinh vào lúc này chứ? Cô ấy mang thai mới bảy tháng thôi mà..."
Lỵ An xanh cả mặt nếu sinh non có thể sẽ ảnh hưởng đến mẹ lẫn thai nhi.
"Hãy để tôi ở đây với cô ấy, tôi là ba của đứa trẻ" Lăng Đức đi vào.
"Lăng Đức cậu nói gì vậy?" Lỵ An ngơ ngác hỏi.
"Yên tâm đi..." Lăng Đức nói khẽ vào tai Lỵ An.
"Bác sĩ Lăng Đức.... anh và bác sĩ Niệm đã kết hôn rồi sao? Từ lúc hai người qua đây chúng tôi cứ tưởng hai người chỉ là đồng nghiệp" các bác sĩ trong phòng hoảng hốt.
"Mau giúp cô ấy đi" Lăng Đức la lớn.
Hoàng Ngọc Niệm thét chói tai, mỗi một lần dùng lực, thân thể vô cùng đau đớn, đều không thể hình dung......Mồ hôi, đã đem thân thể của cô tẩm ướt.
"Thế...... Minh....em...cảm thấy đau quá...cứ như đã chết......"Hoàng Ngọc Niệm trong vô thức thấy Dương Thế Minh liên tục gọi tên hắn hung hăng mà cắn môi, mồ hôi đầm đìa mặt, nghẹn đến mức đỏ bừng......
"Niệm Niệm cố lên...... anh ở đây đừng sợ"Lăng Đức liên tục gọi tên cô để cho cô bấu vào tay mình.
Nhìn Hoàng Ngọc Niệm lúc này vô cùng đau đớn, Lăng Đức thật sự rất muốn thế cô đi chịu đựng này đau đớn này, cô liên tục gọi tên Dương Thế Minh.
"A......"Cùng với lại một tiếng thét chói tai......
Tiểu bảo bối cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-tuyet-voi-nhat-cua-anh/1266261/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.