"Buông tôi ra" Hoàng Ngọc Niệm cố gắng thoát khỏi vòng tay của Hạo Văn. 
"Bốp" Hoàng Ngọc Niệm tát vào mặt hắn đôi mắt câm phẫn nhìn hắn. 
"Tôi không có thời gian ở đây ôm ôm ấp ấp với anh, tự mà về ôm tiểu tình nhân của anh đi". 
Vũ Hạo Văn thấy Dương Thế Minh từ xa đi tới hắn liền nở một nụ cười nhạt, nâng cằm cô lên hôn vào môi cô"ưm" sau đó dùng đôi mắt thách thức về phía hắn. Hoàng Ngọc Niệm trợn tròn mắt nhìn Vũ Hạo Văn đang hôn cô. 
Hắn từ xa thấy hành động của Vũ Hạo Văn ngay lâp tức chạy đến kéo cô về phía mình, sau đó giáng vào mặt Vũ Hạo Văn một cú đấm làm hắn ngồi đấy ôm mặt. 
"Minh... anh...." cô nhìn đôi mắt rực lửa của Dương Thế Minh vừa định nói gì đó nhưng nhìn hắn như vậy cô không giám lên tiếng nửa, lần đầu tiên cô thấy hắn tức giận đến vậy. 
"Người của Dương Thế Minh cũng dám động vào sao? Vũ Tổng muốn công ty bị phá sản sao?" 
"Haha... xin lỗi, mà anh cũng nên biết cô ấy từng là vợ sắp cưới của tôi." 
"Vũ Hạo Văn anh đúng là đồ đê tiện, tôi và anh đã chia tay rồi anh cứ nhắc mãi chuyện đó?" cô nhìn mặt hắn mà chán ghét. 
"Chẳng qua chỉ là món đồ chơi sài rồi bị cô ấy vứt thôi, nễ tình ba của cậu tôi chỉ cảnh cáo cậu nếu dám đụng vào Niệm Nhi lần nữa tôi không tha cho cậu đâu". Dương Thế Minh nói rồi ôm cô vào lòng sau đó đi ra xe. 
"Hoàng Ngọc Niệm.... cô ấy mãi là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-tuyet-voi-nhat-cua-anh/1266216/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.