“ T...Tôi không có cố ý ” cô ta ngồi dưới đất bắt đầu run rẫy.
Bảo vệ”
“ Chu tổng ” mấy bảo vệ nghe được tiếng hét liền hoảng loạn chạy vào trong.
“ Kéo cô ta ra ngoài cho tôi ”
“ Còn nữa, từ nay phong sát cô ta. Công ty nào dám nhận chính là đối đầu với Gia Hành ” anh quyết không để kẻ bắt nạt cô có thể tiêu diêu tự tại.
Cô ta nghe xong cũng bần thần một hồi, liền bị mấy người bảo vệ kéo đi.
Vừa bị kéo cô ta vừa thảm thiết van xin.
“ Tổng giám đốc tôi biết sai rồi, xin anh hãy giơ cao đánh khẽ
“ Tổng giám đốc, tổng giám đốc"
Tiếng hét của cô ta ngày một giảm dần.
“ Em có sao không? ” Chu Minh Lãng nhìn lại người đang nằm gọn trong lòng
mình.
Giờ phút này anh thấy cô thật nhỏ bé.
* Tôi không sao
“ Anh buông tôi ra đi, người ta đang nhìn kìa ”
Mộc Miên thấy mấy nhân viên đều đang đứng hóng hớt chuyện.
“ Mặc kệ họ, đi lên phòng anh anh lấy đá chườm cho em
Không đợi Mộc Miên đồng ý Chu Minh Lãng liền nắm tay cô dẫn đi.
Nhưng được mấy bước cô đã vùng ra, thoát khỏi cái nắm tay của anh.
‘Không cần phiền Chu tổng vậy đâu”
“ Chỉ là một cái tát, một lát sẽ hết thôi ”
“ Tôi xin phép ” sau đó quay lưng đi ra khỏi công ty.
Chu Minh Lãng cũng không đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-dieu-bat-ngo/3623751/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.