Lão gia , phu nhân hai người đến rồi.
Ông Hàn lên tiếng:
- Nó đâu rồi?
- Cậu ấy đang ở trên phòng của thiếu phu nhân ạ.
Khi lên đến nơi mở cửa bước vào ông thấy con trai mình nằm trên giường ôm con gấu bông của Thẩm Minh Nguyệt truớc khi ngủ mà thút thít
Ông tức giận đi đến giật phăng con gấu bông ra quát:
- Con có thôi đi không? trước kia ta đã nói với con rồi nhưng con không chịu nghe giờ thì nằm đây khóc, con khóc cho ai xem hả?
Hàn Nhật Thiên ngồi dậy đưa khuôn mặt thiếu sức sống của mình nhìn ba mẹ hắn đứng dậy giật con gấu bông lại mà ông vào lòng
Nhìn con trai thành ra như vậy bà Hàn không khỏi đau lòng đến an ủi
- Con đừng như vậy nữa được không? con như vậy mẹ tin Minh Nguyệt con bé cũng không muốn con như vậy đâu.
- Không muốn cái gì chứ con thành ra như vậy chắc chắn cô ấy rất vui chắc bây giờ cô ấy ghét con lắm.
- Con nói gì vậy nếu con bé về mà thấy bộ dạng ma không ra ma người không ra người của con thì làm sao mà bảo vệ tốt cho nó được. Con phải mạnh mẽ thì mới có thể dành Tiểu Nguyệt về bên mình một lần nữa chứ phải không?
Hàn Nhật Thiên suy nghĩ một lúc cảm thấy mẹ hắn nói rất đúng bây giờ phải thật mạnh mẽ thì mới có thể theo đuổi cô ấy được.
Hắn như giác ngộ chân lý cảm ơn ba mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-rieng-toi/2952489/chuong-40.html