“Không có chuyện đó đâu!” Một giọng nói khác vang ngay sau tiếng súng “Đoàng!”.
Tay ông chú của Hoàng ứa máu, khẩu súng trên tay rơi xuống đất.
“Khải Minh, sao ông biết bọn tôi ở đây?” Hoàng thắc mắc.
“Tôi không thấy ai trong phòng bệnh cả. Xuống sân sau tìm thì nhặt được danh thiếp của Ngọc Lan, đằng sau có ghi địa chỉ nơi này.”
Minh vừa khống chế ông trùm, vừa giải thích cho Hoàng hiểu.
“Cẩn thận! Đằng sau…”
Đoàng!!
Tên đang định đánh lén Minh ngã nhào xuống đất.
“Chúng tôi đã bao vây toàn bộ khu vực này. Vương Thiên Hải, ông bị bắt vì tộisử dụng súng trái phép, tàng trữ và buôn bán ma túy, buôn hàng bất hợppháp. Giơ tay đầu hàng mau!!!”
“Hahaha…tưởng bắt được tao dễlắm hả? Vương Thiên Hải này không dễ đầu hàng đâu. Tao sẽ bắn chết thằng nhãi Thiên Hoàng này, để ông anh trai yêu quý của ta không có con nốidõi. Hahaha…”
Không khó gì với hắn để có thể lấy được khẩu súng dưới đất chỉ trong một giây, nhờ vào lực tác động và không khí. Hắnchĩa khẩu súng vào Hoàng một lần nữa.
“Chú, sao chú lại làm như vậy? Ba cháu rất tốt với chú đấy thôi!”
“Tốt ư?” Thiên Hải nhếch môi “Từ bé, cái gì hắn cũng giỏi giang hơn ta, hắnđược cha quý và nuông chiều hết mực. Còn ta, như một đứa trẻ bị bỏ rơi,bị hắt hủi, chia tài sản cũng chỉ được một phần nhỏ. Nếu không làmchuyện phi pháp chắc ta cũng không có ngày hôm nay. Tất cả là do ba củamày!”
“Nhưng…ba cháu đã cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-anh-bay-gio-va-mai-mai/2318898/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.