“…em ở đây anh ra quầy lễ tân có việc chút…” Sau khi nhận được tin nhắn từ một người, Hoàng quay sang nói với Quỳnh.
“Vâng.” Quỳnh cười nhẹ…đột nhiên trong lòng cô chợt dâng trào một nỗi bất an khó diễn tả thành lời.
Hoàng đi rồi, Lâm bước đến, vỗ nhẹ lên vai cô.
“Vương phu nhân dạo này thế nào? Sống tốt chứ?”
Đôi mắt cậu vẫn ấm áp, yêu thương như ngày nào, nhưng trong câu hỏi ấy lại đượm chút bi ai, buồn bã.
“Đừng…đừng gọi tớ như vậy, gọi tên là được rồi…” Quỳnh lắp bắp.
“Gọi tên? Nếu không phải là Vương phu nhân thì tôi chỉ muốn gọi em là Wadol… à Trần phu nhân thôi…haha…”
“Thôi cho tớ xin…đừng đùa nữa…”
“Phu quân tương lai của em đâu rồi? Sao lại để một bông hoa tuyệt sắc thế này một mình ở đây chứ?”
“Anh ấy…vừa ra ngoài có chút việc.”
“Nếu tôi không nhìn nhầm hình như Thu Phương cũng đến thì phải. Nhớ cô tachứ? Ngọc nữ cũ của lớp mình, giờ đang là diễn viên trẻ tuổi với cát-xê khủng hơn cả mấy diễn viên lâu năm.”
“Phương?” Quỳnh vội đứngdậy, chẳng lẽ linh cảm của cô là đúng? Cô vội chạy ra quầy lễ tân, mặccho Lâm vừa đuổi theo vừa í ới phía sau.
Nhưng mà…Hoàng không hề đứng ở quầy lễ tân…
“Hai cô…xin hỏi…hai cô có…nhìn…nhìn…thấy Vương Chủ tịch…tập đoàn…Wonderland không?” Quỳnh vừa thở dốc vừa nói.
“Chúng tôi…” Hai cô lễ tân liếc mắt nhìn nhau “…có thấy…nhưng mà…”
“Nói đi, nếu các cô không muốn bị mất việc.” Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-anh-bay-gio-va-mai-mai/2318882/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.