Năm phút sau, Minhxách túi đồ ăn bước vào phòng, thấy Quỳnh nằm sõng soài trên mặt đất,khuôn mặt cậu bỗng chốc trở nên hốt hoảng, vội chạy đi tìm bác sĩ.
Quỳnh được đưa cấp cứu, cô bị đâm vào bụng nên mất máu khá nhiều, bác sĩ nói, nếu không được tiếp máu kịp thời, có thể sẽ chết hoặc thành người thựcvật…
“Cậu Khải Minh, tình hình bệnh nhân đang rất nguy kịch, mà nhóm máu của cô gái đó lại là nhóm máu hiếm, ngân hàng máu của chúngtôi lại hết…”
“Cô ấy nhóm máu gì?” Minh cầm điện thoại chuẩn bị gọi thư ký nhanh chóng tìm ra người có cùng nhóm máu với Quỳnh. Nhưngkhi nghe câu trả lời của bác sĩ, tay cậu khẽ run.
“Là O Rh-,người có nhóm máu này ở Việt Nam rất hiếm, nên ngân hàng máu cũng khôngcó nhiều, đã hết từ tuần trước, nghe nói bệnh nhân cũng không có ngườithân…”
“Tôi cùng nhóm máu với cô ấy. Lấy máu của tôi được chứ?”
“Vậy cậu theo tôi đi xét nghiệm.”
Rốt cuộc tên khốn nào đã hãm hại Quỳnh? Mục đích là gì? Tại sao lại biếtphòng bệnh của Hoàng? Hắn chắc chắn chỉ có thể là người quen, hoặc đãtheo dõi Hoàng bấy lâu nay. Nhưng còn điều khiến Minh bất ngờ hơn nữa,là Quỳnh mang nhóm máu hiếm giống cậu, cũng như giống ba má cậu. Cậu đãnảy sinh nghi ngờ, nhưng cậu không dám tin, cũng như không muốn tin, nhỡ đâu đó là sự thật…
“Máu của cậu không có vấn đề gì, có thể dùng được.”
Minh quay trở về thực tại sau lời nói của bác sĩ.
Việc lấy máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-cua-anh-bay-gio-va-mai-mai/2318862/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.