Sân bay đông nghịt người, trên tay Tú Long là tấm vé máy bay sang Pháp, khuôn mặt anh không giấu nổi vẻ mừng rỡ. Tử Di à, anh sắp gặp được em rồi. Anh sẽ chuộc lỗi với em bằng mọi giá, sẽ đem em về bên cạnh, anh tuyệt đối sẽ không để mất em thêm một lần nào nữa.
Chúng ta sẽ cùng nuôi dạy Mặc Lan em nhé, con bé chắc sẽ không ngờ rằng anh là bố nó đâu nhỉ? Anh sẽ bù đắp thiếu thốn mấy năm qua cho hai mẹ con, em sẽ không còn phải gánh chịu cô đơn, vất vả một mình nữa vì đã có anh ở bên cạnh rồi. Anh sẽ quay về là anh chàng thiếu niên mà em thích, sẽ bảo vệ em, quan tâm chăm sóc cho em như ngày xưa ấy. Anh sẽ trồng lại vườn hoa lưu ly sau nhà, không để cho nó tàn úa thêm một lần nào nữa.
Tử Di. Đợi anh.
Bầu trời Provence, miền Nam nước Pháp.
Nơi đây chính là thiên đường của những người yêu hoa oải hương, có ai mà không phải lòng những cánh đồng hoa oải hương trải dài bất tận đến cuối chân trời. Gordes một ngôi làng tí hon với những ngôi nhà bằng đá tựa sát vào chân núi, với cây trái bốn mùa đều sinh sôi đua nở, nổi tiếng là một trong những ngôi làng đẹp nhất nước Pháp.
Tử Di chọn một nơi đẹp đẽ đến nhường này sinh sống để tạm quên đi những ưu sầu phiền não. Thế nhưng cô vẫn cất công trồng một vườn lưu ly nhỏ trước nhà, loài hoa bé nhỏ khiến cô không tài nào quên được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-canh-hoa-luu-ly/1886342/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.