Ngày hôm ấy thấy số điện thoại cô hiện lên màn hình, bàn tay cầm điện thoại của anh phút chốc cứng đờ, giờ này cô còn gọi có việc gì?
Thiên Thiên đang nằm cạnh anh nhanh tay giật lấy chiếc điện thoại, nhìn màn hình, không nói gì rồi đi ra ngoài, một lúc lâu sau mới quay trở lại. Tú Long tò mò liền mở miệng hỏi:
- Có chuyện gì thế?
- Sao? Anh còn dám hỏi em có chuyện gì cơ à? Em chưa hỏi tội anh sao vẫn liên lạc với nó đấy!
- Anh không hề liên lạc với cô ấy, em đừng có nói bừa. – Tú Long vội thanh minh.
Vợ anh vẫn không nói cho anh biết Tử Di gọi có chuyện gì, anh cũng thôi không tò mò về cô bé ấy nữa. Dù gì anh cũng là người có gia đình, dây dưa với người cũ là điều không nên.
Ngày ấy anh rời bỏ cô, rời bỏ tình yêu của đời mình chỉ để làm vui lòng người thân. Nhưng anh lại chọn cách tàn nhẫn nhất để hành hạ trái tim cô. Đem cô về bên cạnh chỉ để thỏa mãn cảm xúc, tình cảm của mình và rồi rời đi không màng đến sự đau đớn của cô. Kẻ như anh, liệu có xứng đáng để Tử Di yêu nhiều đến vậy không hả Tú Long? Vậy mà anh lại không tin cô, không mảy may nghi ngờ về những lời của Thiên Long nói, anh tin cô là người như vậy, là người mà bán đứng chồng mình và ngoại tình với kẻ khác!
Tú Long, có lẽ suốt cả cuộc đời này sẽ không có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-canh-hoa-luu-ly/1886338/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.