Quán bar MP
Cánh cửa mở ra, một thân hình cao lớn chứa đầy sát khí cùng sự hung hãn bước vào, bên trong đám người chờ sẵn cúi mặt chào.
Lâm Hạo đưa mắt sắc lạnh nhìn một đám người bốn tên bị khống chế quỳ xuống dưới sàn, trên khóe miệng có vết máu như mới vừa bị đánh xong.
"Lâm đại nhân, em đã dặn là không ai được vào đây rồi." - Đàn em 1
"Chính là bọn này dám cả gan động đến đại tẩu." - Đàn em 2
"Em đã phải cố công thăm dò lục soát…" - Đàn em 3
Lâm Hạo giơ tay lên ra hiệu dừng lại, anh không quan tâm quá trình, chủ yếu là kết quả. Anh tiến tới gần bọn chúng, mỗi bước đi đều mang hàn khí lạnh lẽo đến thấu xương.
- Là tụi bây đúng chứ?! - Ánh mắt hung ác trừng lên giận dữ
Cả đám run rẩy không dám lên tiếng, trước mặt họ là một con người rất đáng sợ, còn đáng sợ hơn cả gặp ma quỷ.
- Tao cho tụi bây một cơ hội cuối, là ai sai tụi bây làm?
- Tôi…chỉ tại thấy con bé đó xinh đẹp đi còn một mình nên…
Cơn giận của anh đạt đến cực điểm, chưa kịp nghe hết câu đã nhào tới cho cả đám một trận.
Lâm Hạo thật sự coi đám người dưới đất kia là bao cát, đánh đến khi chúng không gượng dậy nổi nữa mới thôi.
Hơi thở càng ngày càng dồn dập, khó kiểm soát, cả người nóng bừng, trong đầu anh chỉ toàn là gương mặt đẫm nước mắt của cô.
Anh không thể mang lại cho cô điều gì cả. Hạnh phúc, hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803195/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.