Những ngày tháng tiếp theo, cô và Lâm Hạo cứ như hai người có hai cuộc sống khác nhau, chẳng liên quan cũng chẳng phụ thuộc vào nhau.
Anh không trực tiếp gặp mặt cô, có việc gì cũng thông qua chị Cầm hoặc chị Gia Mỹ để truyền đạt đến cô.
Cô nhận ra được, kể từ lúc hỏi hai câu hỏi đó, khoảng cách giữa cô và anh...mỗi lúc một xa.
Buổi tối hôm nay anh Huy không xuống nhà ăn cơm, chị Gia Mỹ bảo cô mang lên phòng cho anh. Nào ngờ tay còn chưa chạm được vào nắm cửa thì đã nghe âm thanh truyền tới
- Biết anh gọi em vào đây làm gì không. Hai đứa gần đây thế nào mà cứ đứa này xuất hiện thì đứa kia biến mất, làm Ân Ân cứ chạy theo anh hỏi anh hai chị hai giận nhau à? - Lâm Huy chất vấn - Anh hỏi thật, em đối với em ấy là như thế nào?
Tâm Phương Ly bị chấn động mạnh, sao đột nhiên cô lại muốn biết câu trả lời thế này, câu trả lời vốn chỉ có một, thế sao cô giờ lại muốn nghe?
- Em đừng lừa dối bản thân nữa. Anh biết ban đầu em sợ là làm tổn thương bản thân, rồi lại sợ làm tổn thương Ân Ân, cuối cùng lại sợ làm tổn thương em ấy… nhưng một khi em đã sợ tổn thương em ấy rồi thì có nghĩa…
- Có phải anh muốn ám chỉ em có tình cảm với cô ta? - Lâm Hạo ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh mình
- Nếu không phải thì việc gì em phải tránh mặt Phương Ly?
- Anh đề cao cô ta quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-the-gioi-cua-anh/1803194/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.