Editor: Nguyetmai
Lương Thần nói xong lại hỏi tiếp: "Có cần mặc lễ phục không? Trong nhà có không? Nếu không có, ngày mai tôi cho người đưa vài bộ đến cho em chọn."
"Có rồi."
Cảnh Hảo Hảo trả lời câu hỏi của anh xong thì mím môi, nói tiếp, "Tôi không muốn để tài xế đưa đi…" Còn chưa nói hết câu, cô đã nhắm tịt mắt lại.
Cô cảm nhận được rất rõ, bầu không khí trong phòng sách tức khắc trở nên nặng nề hơn.
Cô rũ mắt, không nhìn Lương Thần, cố nói tiếp: "Từ trước đến nay, tôi đều chỉ đi dự tiệc một mình, không hề có xe đưa đón, lần này tôi cũng không muốn có, tôi sợ gây ra hiểu lầm không cần thiết."
Một lúc lâu sau, Lương Thần vẫn không lên tiếng.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ bụng, thôi xong, chắc chắn Lương Thần sẽ không cho mình đi dự lễ ra mắt rồi.
Không ngờ, giây tiếp theo giọng nói của Lương Thần lại vang lên: "Giờ cậu đặt giúp tôi một chiếc taxi."
Cảnh Hảo Hảo khó tin ngẩng đầu lên, thấy anh đang tựa lên bàn sách, lạnh lùng nói vào điện thoại: "Ừm, tối mai cần dùng, khoảng bảy giờ… Đến nhà đón Hảo Hảo đi dự tiệc ở khách sạn Tứ Quý… Dặn tài xế, đưa Hảo Hảo đến khách sạn Tứ Quý rồi đợi luôn ngoài cửa, khi nào cô ấy dự tiệc xong thì đưa cô ấy về."
Anh gác máy, nhìn cô hỏi: "Em thấy tôi sắp xếp như vậy được chứ? Còn yêu cầu gì nữa không?"
Cô không ngờ tối nay anh lại dễ tính như vậy, lòng vừa mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124814/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.