Editor: Nguyetmai
Đây là lần đầu tiên Cảnh Hảo Hảo mở miệng yêu cầu Lương Thần tặng quà.
Giọng cô nhẹ nhàng mềm mại, tuy không có vẻ vui thích gì nhưng lại khiến anh thấy dễ chịu ngay.
Sắc mặt anh cũng hòa hoãn hơn nhiều, tựa như rất hài lòng với biểu hiện của cô lúc này, lập tức dùng giọng điệu nuông chiều nói với cô: "Sao em không nói sớm? Không thích những thứ này thì chúng ta không mua nữa. Chúng ta đi mua đá!"
***
Lương Thần dẫn cô ra khỏi cửa hàng độc quyền Chanel, định đến bảng chỉ dẫn xem tầng nào có bán đá nhưng cô kéo anh lại, đứng tại chỗ nói: "Ở đây không bán đá đâu, tôi biết chỗ bán."
Bị cô chủ động kéo tay lại, anh cảm thấy vui lạ lùng, không do dự gật đầu đồng ý ngay: "Được, chúng ta đến chỗ mà em nói!"
Cảnh Hảo Hảo dẫn Lương Thần đến Thạch Đầu Ký, một nơi bày bán rất nhiều trang sức bằng đá đủ kiểu dáng từ bình thường đến quái dị.
Có rất nhiều cửa hàng ở thành phố Giang Sơn, giá cả không cao, Cảnh Hảo Hảo chọn cửa hàng gần nhất.
Thật ra, cô vốn không có ý định mua đá, chỉ là lúc này Lương Thần muốn mua đồ cho cô, cô không nhận anh sẽ không vui, mình cũng phải chịu khổ, còn nếu cô nhận thì sẽ khó chịu trong lòng, vì vậy, cô mới nghĩ đến Thạch Đầu Ký.
Cô chọn nơi này bởi có lời đồn rằng, hai người ở bên nhau, chỉ cần tặng nhau đồ của Thạch Đầu Ký thì sau này chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124736/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.