Kiều Ôn Noãn không đáp, một lúc sau mới khẽ gật đầu.
Thẩm Lương Niên thấy thế, nói tiếp: "Tiểu Noãn, em tự lao vào xe của Hảo Hảo đúng không?"
Kiều Ôn Noãn vẫn không nói một lời, thậm chí không buồn gật đầu.
Lát sau, Thẩm Lương Niên vuốt mạnh mặt mình, nói: "Tiểu Noãn, trong khoảng thời gian này em hãy nghỉ ngơi ở bệnh viện cho tốt, anh sẽ ở bên chăm sóc em."
Lương Niên ở cạnh cô?
Kiều Ôn Noãn khó tin quay đầu nhìn anh. Không phải trong lòng anh vẫn luôn quan tâm tới Cảnh Hảo Hảo sao? Rõ ràng, anh đã đoán được là cô ta cố tình lao vào xe của Cảnh Hảo Hảo, sao anh vẫn muốn ở bên cô?
Bởi vì đứa con đã mất của họ sao?
Trái tim cô không phải không đau đớn, nhưng nghĩ tới việc anh có thể ở bên cạnh mình, lòng lại thoải mái hơn nhiều.
Thấy Kiều Ôn Noãn không từ chối, Thẩm Lương Niên biết từ tận đáy lòng cô ta vẫn mong mỏi điều đó. Anh chậm rãi thở hắt ra, ngẩng đầu nhìn trần nhà hồi lâu, nói tiếp: "Em hãy chọn hòa giải để giải quyết vụ tai nạn giao thông đó đi."
Niềm vui sướng trong lòng Kiều Ôn Noãn ngay lập tức hóa thành nỗi đau.Thật ra vụ tai nạn giao thông này cũng không nghiêm trọng lắm, cho dù bây giờ cô ta sảy thai, nhưng cùng lắm Cảnh Hảo Hảo chỉ phải bồi thường chứ không phải chịu trách nhiệm hình sự.
Nhưng nếu cô ta cứ nhất quyết chọn áp dụng theo trình tự pháp luật, chuyện này chắc chắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-ca-nhan-gian-cua-anh/3124518/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.