- Cậu Trịnh, cho tôi hỏi cậu với cô Đường là gì?
Thám tử tư hỏi Vỹ Kỳ, cậu nói:
- Cô ấy là bảo mẫu của tôi.
- Cậu và cô ấy có thường gây gỗ với nhau không?
- Không.
Nói xong, Vỹ Kỳ được cho ra phía sau đứng. Rồi tới Tứ Nam, Trân Trân và Vũ Trương, câu trả lời cũng như vậy! Cho đến Bích Kiều:
- Cô Bích đây có quan hệ gì với cô Đường?
Nghe vậy, Bích Kiều rối loạn nói:
- Không, không. Tôi không giết cô ta, là do Đường Thy trượt chân ngã xuống. Không phải tôi, làm ơn hãy tin tôi đi mà!
Bích Kiều vừa nói, vừa cầu xin thám tử hiểu.
Và chính giờ phút này đây, con tim A Linh đập rất nhanh, Vỹ Kỳ đang dần nổi nóng.
Một lát sau,
- Được rồi, cô Bích đây mau giải thích lại cho mọi người nghe, thật bình tĩnh. Chúng tôi sẽ không bắt cô đâu!
Mặc dù được lời an ủi nhưng Bích Kiều vẫn hoảng loạn nói tứ tung, tôi không giết. Nên A Linh nói:
- Để tôi, lúc đó tôi cũng có mặt mà!
Nghe thấy câu đó, ai cũng mừng, nhưng cũng có chút phần lo lắng. Cô bắt đầu kể:
- Lúc đó, tôi và Bích Kiều đang ở trên cầu nói chuyện riêng, thì Đường Thy ở đâu ra nghe lén. Thấy vậy, Bích Kiều tức giận lắm chạy lại, mà Đường Thy cũng chạy, nên cô ấy trượt chân ngã xuống, Bích Kiều liền với lấy tay của Đường Thy, hai người kéo nhau, để giành lại sự sống. Tôi định tới giúp nhưng đã muộn rồi!
Đường Thy đã buôn tay của Bích Kiều và... Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-bao-mau-cua-anh/1739288/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.