Mãi lo nói chuyện, lúc nhìn lại thì mì trong ly đã bị chừ, vừa mở nắp hộp mùi thơm liền tỏa ra thơm phức. Vu Yên Nhi dùng nĩa có sẵn gắp một miếng vừa đủ bỏ vào miệng ăn, trong người lập tức có cảm giác như bay thiên đường. Ngẫm lại cuộc sống đúng là éo le, ông trời cho Vu Yên Nhi tính ham ăn nhưng lại gặp Kiến Nhất khó tính trong việc ăn uống.
Tưởng tượng đến sau này mỗi khi thèm mì tôm hay đồ ăn nhanh, Vu Yên Nhi chỉ có thể lén lút sau lưng anh mới mong có cơ hội đụng vào những món đó, dù là không được hưởng thức một cách công khai nhưng cái gì càng khó có được thì càng có giá trị.
"Ai đây?" Giọng một nam sinh giễu cợt bất chợt vang lên.
Ba tên nam sinh quần áo xốc xếch đang đi tới, vẻ mặt lưu manh cười bỡn cợt. Tên cầm đầu là người ăn mặc sạch sẽ gọn gàng nhất trong nhóm, cũng là tên nhìn đểu nhất bước đến gần chổ Mạc Nhiên Nhiên đang ngồi cùng Vu Yên Nhi và Hải Lý.
"Mạc Nhiên Nhiên, lâu vậy rồi vẫn chưa buông tha Từ Tuấn Vỹ sao?"
Sau khi tên cầm đầu dứt lời, Vu Yên Nhi lập tức đứng lên kéo Mạc Nhiên Nhiên đang ngồi đối lưng với ba tên nam sinh về phía sau mình, cô nhìn ba tên nam sinh, cười lạnh: "Làm theo lệnh Dư An Ny sao?"
Tên cầm đầu nhận ra Vu Yên Nhi, ánh mắt thiếu đứng đắn quét trên người cô. Tên đứng bên trái mặt hơi ngu nói nhỏ: "Đại ca, con nhỏ này là Khang Bất Dịch phiên bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-nang-doi-anh/1329275/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.