Công ty thiết kế thời trang JL
Hoàng Tuấn Huy đang xem các bản báo cáo về cuộc họp vào sáng hôm nay. Có lẽ anh nên suy xét lại các nhân viên của từng bộ phận, chứ không ngày nào anh cũng phải lên tăng xông vì bọn họ.
Cốc cốc
“Vào đi” giọng lạnh băng của Hoàng Tuấn Huy vang lên.
Lưu Vinh mở cửa đi vào, trên tay cầm một tách cà phê, vừa nói vừa đặt ly cà phê xuống bên cạnh.
“Cà phê không đường của boss”
“Được rồi, cậu để đó đi, tôi cho cậu xem cái này”
Hoàng Tuấn Huy đưa bản thiết kế của Vũ Ngọc Quỳnh cho Lưu Vinh xem, Lưu Vinh vừa nhìn vừa thốt lên:
“Bản thiết kế này đẹp quá boss, boss vẽ sao?”
“Không phải tôi mà là vợ tôi, tôi định sẽ lấy bản thiết kế này chế tác thành sản phẩm đưa ra thị trường”
“Nhưng cuộc họp ban nãy boss không có đề cập đến bản thiết kế này, boss đã chọn một bản khác từ cuộc họp ban nãy cơ mà, không lẽ boss…” Lưu Vinh ngưng lại, hình như anh đã hiểu ra Hoàng Tuấn Huy đang muốn làm gì.
“Đúng như cậu đang nghĩ đấy, tôi làm sao mà để thiết kế của vợ tôi bị người khác lấy cắp được, tôi sẽ lợi dụng bản thiết kế kia và dụ con mồi ra khỏi nơi an toàn của nó, cậu chuẩn bị những chiếc camera mini để khắp công ty và từng bộ phận cho tôi, để xem ai là con sâu làm rầu nồi canh. Tôi đưa bản thiết kế này cho cậu, cậu chọn ra những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-hoang-hon-trong-anh/3571192/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.