Sau bữa tối, cả hai đi lên phòng, Vũ Ngọc Quỳnh tắm trước, Hoàng Tuấn Huy đi lại giường ngồi nghỉ. Vô tình anh thấy những tờ giấy được để trên bàn, anh tò mò đến gần xem, thì ra là các bản vẽ thiết kế, những đường nét tinh xảo và thu hút, sự kết hợp giữa bươm bướm và hoa được lấy cảm hứng từ thiên nhiên. Những thứ này là do Vũ Ngọc Quỳnh vẽ? Anh không ngờ cô tài giỏi như vậy.
"Em tắm xong rồi, em có pha nước nóng cho anh, anh vào tắm đi”
Vũ Ngọc Quỳnh từ nhà vệ sinh đi ra, Hoàng Tuấn Huy liền hỏi cô.
“Bản thiết kế này là em vẽ sao?”
Vũ Ngọc Quỳnh nhìn bản vẽ của cô được Hoàng Tuấn Huy cầm trên tay, cô vui vẻ trả lời:
“Đúng a, em mới vẽ nó vào trưa nay, vẽ vui thôi, có vấn đề gì sao anh?”
"Vẽ vui sao? Những nét vẽ chuyên nghiệp như thế này chỉ có nhà thiết trang sức mới vẽ được như thế thôi, em đã từng học qua thiết kế?” Hoàng Tuấn Huy nhìn Vũ Ngọc Quỳnh với ánh mắt nghi ngờ.
Vũ Ngọc Quỳnh trong tiểu thuyết đúng là không có học qua thiết kế nhưng có học qua hội họa.
“Em từng học vẽ hội họa, chứ không có học thiết kế, em chỉ nổi hứng lên vẽ thử thôi”
“Vậy sao? Anh có thể biết tên của bản thiết kế này không?”
“Em đặt tên là ‘Vũ Điệu Thiên Nhiên’, em lấy cảm hứng từ những bươm bướm đậu trên những bông hoa, tinh tế mà cũng có chút nhẹ nhàng, thùy mị”
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-hoang-hon-trong-anh/3571191/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.