Vẫn như mọi ngày sau giờ tan học Sở Ngữ Yên men theo dọc đường hoa chuông vàng đi về phía con hẻm nhỏ.Trình Lam cũng chia tay với cô từ trước cổng trường cả hai đều ngược hướng nên không đi cùng được.Trên đường đi cô có đi ngang qua một công viên nhỏ,mọi hôm bên trong chỉ thấy mấy cô chú tập thể dục ở đấy theo thói quen cô hay thả chậm bước chân mà nhìn vào.
Đột nhiên có tiếng mèo kêu vang lên,cô rất thích mèo là kiểu cực kì mê mèo luôn.Nên rất nhạy bén với tiếng mèo.Sở Ngữ Yên đi theo âm thanh phát ra,tiến vào bên trong công viên.Từ xa nhìn thấy một bóng dáng cao lớn của thiếu niên đang ngồi trên ghế,con mèo nhỏ nằm gọn trong lòng anh,nó được anh vuốt ve bộ lông mềm mại là giống mèo ba tư.Hưởng thụ mà kêu lên từng tiếng nhỏ.Nhất thời cô bị vẻ đẹp quyến rũ của nó hút hồn,vẻ mặt hoa si không giấu được mà nhìn chằm chằm.
Bạch Nhất Dương cảm nhận được có người đang nhìn liền nâng mí mắt lên.Vẻ mặt anh thoáng vẻ ngạc nhiên rồi lại hướng về phía cô.Tay đưa lên ra hiệu cho cô lại gần đây.
Sở Ngữ Yên khựng lại,đột nhiên bị phát hiện đang nhìn trộm cô có chút không biết phải làm sao.Liền thấy động tác ngoắc tay của anh thì không tự chủ mà nghe lời đi qua.
Anh nhìn cô gái nhỏ đang tiến lại thì liền hài lòng.Bàn tay vẫn đặt trên bộ lông của mèo nhỏ mà vuốt ve.Thấy cô đã đứng trước mặt,vẻ mặt ngả ngớn của anh hơi nhướng lên.Cặp mắt đen láy mà nhìn lấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-duong/2811543/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.