Lý Kiều lại gần anh họ nở nụ cười nhẹ nhàng.Giọng điệu ngọt sớt vang lên.
-Anh họ này,cái con bé Ngữ Yên kia ở trong nhà anh quả thật không lễ phép chút nào.Khi nãy mẹ em chỉ quan tâm hỏi có một câu mà nhìn mặt nó thái độ liền.Ăn nhờ...
Còn chưa dứt lời Lý Kiều liền khựng lại,cô ngỡ ngàng nhìn anh họ mình.Lý Hy Thần trầm mặt nhìn lấy cô ta,lạnh nhạt mà nói.
-Không có việc gì thì về nhà học tập cho tốt đừng suốt ngày lôi người khác ra đàm tiếu.Em đừng tưởng anh không biết em thường xuyên cúp học,yêu đương với nam sinh.Chuyện này mà để mợ biết thì....
Lý Kiều vội vàng nhìn xuống dưới phòng khách thấy bên dưới người lớn vẫn đang trò chuyện không để ý trên này cô ta mới thở phào nhẹ nhõm.Lý Kiều lập tức thay đổi sắc mặt,lời châm chọc Sở Ngữ Yên khi nãy cũng nuốt lại đành nhẹ giọng nịnh nọt.
-Anh họ đừng nói với mẹ em nhé,em hứa sẽ học ngoan mà.Không làm phiền anh nữa em xuống dưới đây.
Dứt câu Lý Kiều nhanh chân vọt thẳng xuống bên dưới,nếu còn ở đây thêm khắc nào anh họ lại nổi cáu ngứa mắt với cô thì cô chết chắc.
Lý Hy Thần mặt không đổi sắc liền lắc đầu,cùng là anh em họ với nhau anh không bênh ai cả.Nhưng thái độ đấy của Lý Kiều anh không ngấm nổi.Tiểu Yên đã đủ khổ rồi nếu mà còn nghe những lời như thế con bé sẽ ra sao kia chứ.
Anh chợt nhớ đến gì đó rồi cũng sải bước đi xuống lầu,Lý Kiều ngồi một bên như ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-duong/2811542/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.