Lúc này anh mới đưa tay đẩy nhẹ Lệ Giai ra khỏi người.Con bé này lớn rồi mà vẫn dính người như vậy.
Lệ Giai cùng anh là thanh mai trúc mã của nhau.Sau này do công việc làm ăn,gia đình của Lệ Giai chuyển ra nước ngoài ở.Hôm qua anh có nghe ba nhắc đến chuyện Lệ Gia về lại Bắc Thành cũng chưa kịp qua thăm hỏi thì liền gặp con nhóc này ở đây.
Không suy nghĩ thêm nữa anh liền quay qua nhìn Sở Ngữ Yên,vươn tay định nắm tay cô thì liền bị cô dứt khoác né tránh.Mài anh hơi cau lại nhìn biểu cảm lạnh nhạt kia,anh lại chọc giận cô rồi sao.
Anh chỉ biết thở dài rồi hướng về phía Lệ Giai cất giọng.
-Đây là bạn học của tớ Sở Ngữ Yên.
Vốn là anh định giới thiệu là bạn gái cơ nhưng sợ cô không thích.Với lại anh với cô đã chính thức ở bên nhau đâu ,anh mà vội vàng thì lỡ chuyện mất.Chưa đuổi tới tay cô gái nhỏ chạy mất thì sao.
Vừa nghe cụm từ BẠN HỌC thì khóe môi Lệ Giai khẽ đưa lên,cô nàng có mái tóc dài được uốn lọn trông cực kì hợp mốt.Gương mặt xinh đẹp không tì vết,khí chất từ người toát ra chỉ toàn là mùi tiền.Giọng nói từ tốn thốt lên.
-Chào cậu,tớ là Lệ Giai.
Sở Ngữ Yên giương cặp mắt hồ ly nhìn Lệ Giai thì cũng khẽ mỉm cười xem như chào hỏi.Không cần nhìn cô cũng biết ý tứ trong đôi mắt sắc bén kia.Cũng chẳng phải là khinh thường cô sao.
Trông thấy vẻ mặt của cô có vẻ không muốn nói thêm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-la-anh-duong/2811474/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.