Đêm đó, sau khi Kha Khải Đường về nhà
thì cũng đã mười một giờ đêm , Lí Thần Du như thường lệ chờhắn về nhà
mặc kệ dù có trễ đến thế nào . Nam nhân nào được đối xử nhưvậy làm sao
lại không cảm động, nhưng hắn biết nàng chính là người thê tửcó trách
nhiệm như vậy, bên trong nụ cười kia cũng không có chút tìnhcảm nào .
“Vất vả rồi người có muốn ăn điểm tâm
gì không?” Nàng tiếp nhận cặp tài liệu cùng áo khoác trêntay hắn ,thấp
giọng nhẹ nhàng hỏi ,bọn nhỏ đều đang ngủ.
“Không cần,chuẩn bị nước tắm trước đi.” Hắn có khi ở công tytăng ca cũng không phải là cần thiết lắm, bởi vì
hắn thật không biết sớm trở về nhà là muốn làm cái gì . Đốivới những
đứa nhỏ hắn trong lời nói không có nữa lời dỗ dành an ủi, đốivới thê tử càng không có nửa câu lời ngon tiếng ngọt.
“Hảo.”
“Đợi chút.” Hắn nắm bả vai của nàng,
kiểu tóc đoan trang của nàng đã biến hóa, xem ra không thayđổi đi bao
nhiêu,chỉ là từ phía dưới đuôi tóc đã biến thành cuộn sóng,cảm giác tựa hồ lãng mạn đi một ít.
“Ta có thể đi chưa ?” Nàng xác định hỏi.
“Ân.” Hắn gật gật đầu không biết nên
cao hứng hay tức giận, cao hứng là vì nàng trở nên càng thêmquyến rũ,
tức giận nhưng cũng không biết là do nguyên nhângì .
Khi thê tử đi vào phòng ngủ của hai
người, Kha Khải Đường bước vào phòng của bọn nhỏ, ở trướcgiường chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-yeu-toi/3006452/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.