Chương trước
Chương sau
“Nên rời giường thôi .”

“Uhm.”

Kết hôn đã năm năm , buổi sáng mỗi ngày đều là những đoạn đốithoại giống nhau.

Nghe được tiếng gọi quen thuộc kia, Kha Khải Đường mở mắt rađã thấy Lí Thần Du ăn mặc chỉnh tề đứng ở đầu

giường ,nhìn hắn mỉm cười ý muốn hỏi hắn hôm nay muốn mặc quầnáo gì ?.

Mặc kệ ngày hôm qua ngủ trễ đến thế

nào, nàng vẫn dậy sớm hơn so với hắn , thân là nữ chủ nhânnàng như một

quản gia cẩn thận tỉ mỉ xem xét từng chi tiết nhỏ đến khi mọivật thật

sự hoàn mỹ, có thể nói nàng chính là người vợ ,người mẹ điểnhình .

Nhưng mà nàng càng hoàn mỹ lại càng làm cho hắn cảm khái, thậtkhông

biết đến khi nào nàng mới có thể đối với hắn làm nũng mộtchút, tùy hứng một chút? Những cặp vợ chồng mang mặt nạ trong cuộc sốngbây giờ đã

rất phổ biến, trên đời này ai mới có thể sống hoàn toàn thẳngthắn đây

chứ ?

“Còn muốn ngủ sao? Có muốn ta liên lạc

với Liêu thư ký, nói ngươi đến công ty trễ một giờ không ?”Lí Thần Du

thấy trượng phu nhìn qua vẫn còn buồn ngủ vì thế đưa ra đềnghị ,dù sao

bản thân hắn là chủ tịch, muốn khi nào đi làm mà chả được.

“Không cần, ta đứng lên đây.” Kha Khải

Đường mở chăn ra đi xuống giường nhanh chóng vào phòng tắm,bàn chải

đánh răng đã được quẹt kem đánh răng sẵn, dao cạo râu cũngđã được chuẩn bị, khăn mặt đã được đặt ngay bên cạnh , hắn không thể không thừanhận

thê tử của hắn thật sự cẩn thận .

Nhìn chằm chằm khuôn mặt mỏi mệt trong

tấm gương kia, hắn không khỏi ngây người nghĩ về cuộc sốngtrong ba mươi ba năm qua . Mọi việc trong cuộc của hắn đều thuận buồm xuôi gió, gia

cảnh tốt, sự nghiệp thành công, nay lại có vợ đẹp con thơ,cha mẹ hắn

mặc dù đã ly hôn nhưng thân thể vẫn còn khỏe mạnh, hắn cơ hồkhông có gì phải lo lắng nữa .

Lí Thần Du là một người vợ tốt ,một

người mẹ tốt ,ngoài ra còn là một người con dâu hiền, có thểnói đó là

một cuộc sống rất mĩ mãn. Chỉ là chính hắn rất tham lam, cóthân thể

nàng còn muốn có cả tâm hồn ,trái tim của nàng. Hắn biếtnàng không

thương hắn, chỉ vì tiền mới gả cho hắn .Lúc trước nếu khôngphải gia

đình nàng sa sút, thì bây giờ có lẽ nàng vẫn ở cùng một chỗvới mối tình đầu kia , sẽ không lựa chọn thành hôn với hắn , chỉ là hắn vẫn cònlưu

tâm trong lòng .

Không có biện pháp, ai kêu hắn đối với

nàng chung tình đến vậy, biết rõ nàng trong lòng có nam nhânkhác nhưng

vẫn dùng sức mạnh đồng tiền làm cho nàng trở thành vợ của hắn.Đời này

xui xẻo gặp phải nàng nhưng hắn lại hy vọng kiếp sau vẫn còngặp lại

,hắn vẫn sẽ dùng tấm ân tình này khiến hai người tiếp tụcdây dưa mãi .

Đánh răng rửa mặt xong, Kha Khải Đường

đi ra phòng tắm ,thê tử đã giúp hắn chuẩn bị quần áo màu sắcphối hợp

thỏa đáng giống như con người nàng vậy tao nhã ,mỹ cảm, nhưlà một bức

tranh phong cảnh ấn tượng, như xa như gần không thể nắm bắt.

“Ta đến.” Lí Thần Du tiến lên giúp hắn đeo caravat sau đó sửasang lại một chút cổ áo cho hắn.

Nhìn bộ dáng thê tử thật chuyên chú,

yết hầu Kha Khải Đường không khỏi căng thẳng, cũngkhông biết vì sao đã là vợ chồng năm năm nhưng mỗi khi nàng tới gần vẫn sẽ làmcho tâm gan

hắn ngứa ngáy.Trứơc hôn nhân hắn vốn không cần một ai chămsóc mình

nhưng sau khi kết hôn với nàng lại bị nàng làm cho hư ,chỉmuốn nàng đem hết tâm tư đặt ở trên người hắn, muốn nàng vì yêu mà vui vẻ chămsóc

,quan tâm đến hắn .

“Giữa trưa đến công ty tìm ta.”

“Uhm.” Nàng sửng sốt một chút, lập tức gật đầu.

Hai người trong lòng đều biết rõ ràng

chuyện đưa cơm trưa đến công ty vốn để cho lái xe hoặc ngườihầu đi làm

là được , nhưng hắn lại chỉ định nàng, mà nàng cũng khôngdám phản

kháng, biết rõ bản thân nàng kết cục không phải làm đồ ănkhai vị của

hắn thì chính là món điểm tâm sau khi ăn xong ……

Đánh ý xong, vợ chồng đi vào nhà ăn, người hầu đã chuẩn bị tốtbữa sáng, bảo mẫu cũng đưa hai đứa nhỏ đến bên cạnh bàn.

“Ba ba, mẹ chúc buổi sáng!” Kha Hoằng Kiệt cùng Kha NhượcLan cùng nhau hô.

“Chúc buổi sáng.” Kha Khải Đường đối

với hai đứa con này thật sự vừa lòng, Kha Hoằng Kiệt bốn tuổi,con gái

Kha Nhược Lan hai tuổi, đều do thê tử dạy đỗ thật sự có lễphép, không

giống như những đứa trẻ bình thường khác thích đùa giỡn, hoặccó lẽ hắn

chưa thấy lúc bọn nhỏ nghịch ngợm như tiểu quỷ . Nhưng ít ramỗi khi hắn nghiêm mặt các con đều có biểu hiện nhu thuận nghe lời.

Bữa sáng của mỗi người một phần là sự

trộn lẫn giữa các món ăn Trung Tây ,dinh dưỡng cân đối, LíThần Du đối

với sức khỏe của người nhà rất coi trọng, mỗi tuần lễ đềuđưa ra thực

đơn mới giao cho đầu bếp . Hôm nay nàng đặc biệt dặn dò cáccon nói:“

Nên ăn nhiều salad, kiêng ăn không tốt .”

“Vâng!” Kha Hoằng Kiệt nhíu cái mũi một chút, mặc dù khôngthích ăn cũng không dám phản bác lại lời nàng.

“Con thích ăn , con rất ngoan!” Kha Nhược Lan lấy lòng mẫuthân nói.

“Được , Nhược Lan rất ngoan, nhớ rõ từ

từ ăn không cần phải gấp gáp .” Lí Thần Du biết con gái thíchbiểu hiện, cũng không khỏi khen ngợi.

Kha Khải Đường đối nàng không có lời để nói, thê tử rất cótrách nhiệm giáo dục con cái, hắn chỉ cần cố gắng

tiếp tục kiếm nhiều tiền là được. Hắn để tay lên ngực tự hỏi,xác định

chính mình yêu thương ba người trước mắt này, cũng rất hiểuđược như thế nào là cuộc sống gia đình. Có lẽ là vì hắn từ nhỏ cha mẹ đã lyhôn, bảy tuổi liền xuất ngoại vào ký túc trong trường học, gia đình đối với hắn

mà nói chính là những điều tốt đẹp nhất bình ,an vô sự nhấtmà hắn có

thể có .

Bữa cơm diễn ra trong bầu không khí hài hòa, Lí Thần Du thỉnhthoảng đối con gái dặn dò vài câu, hoặc cùng

người hầu căn dặn một ít công việc, Kha Khải Đường đối vớichuyện gia

đình hoàn toàn theo ý vợ, dù sao nàng đều có thể làm mọi việcrất chu

đáo.

Người khác đều nói Kha Khải Dường hắn

bí hiểm, nhưng hắn cảm thấy thê tử mới thật sự là người bíhiểm, nàng

xuất thân dòng dõi thư hương , cá tính ôn nhu đoan trang, mọilúc mọi

nơi đều có thể duy trì hình tượng hoàn mỹ, chỉ có khi cùng hắnhoan ái

,đặc biệt lúc ấy mới biểu lộ một chút yếu ớt. Không biết nămđó nàng

biểu hiện thế nào khi đi vào cuộc hôn nhân định sắn dùng đểtrao đổi ích lợi này ? Đến nay vẫn không có sơ hở nào, trừ bỏ đánh ngáp cũngkhông

có chút rơi lệ, không khỏi làm cho hắn âm thầm buồn bực.

Nhìn vào dòng tin tức trên báo không có gì đặc biệt Kha KhảiĐường buông tờ báo đứng lên, Lí Thần Du lập tức

cầm lấy túi đựng công văn cùng áo khoác, liếc hai đứa con mộtánh mắt,

hai đứa trẻ biết ý liền đồng thanh nói:“Ba ba đi làm !”

“Uhm, các con ngoan.” Hắn nhiều nhất chỉ nói ra những lờinày, sờ đầu bọn nhỏ một chút, xoay người đi ra cửa.

Lí Thần Du tiễn trượng phu đi tới cửa,

lái xe đã chờ sẵn , nàng đem túi công văn cùng áo khoác đếntrên xe, mỉm cười nói:“Trên đường đi cẩn thận.”

“Ta chờ ngươi giữa trưa gặp lại.” Hắn lại nhắc nhở, hắn tintưởng nàng nhất định sẽ tới những vẫn là không nhịn mà nhắc lại .

“Đã biết.”

Lái xe lái xe tiễn nam chủ nhân, nữ chủ nhân vẫn đứng ở cửa,trên mặt vẫn lộ vẻ mỉm cười, trong mắt cũng là một mảnh bình tĩnh, thậm chí cóchút bất đắc dĩ……Trượng phu đi làm, đưa con đến trường,

Lí Thần Du cuối cùng cũng có một ít thời gian rãnh rỗi .Bên trong máy

tính của nàng đều có ghi lại thu chi trong gia đình , lịchlàm việc, số

liệu thông tin , sách dạy nấu ăn, nàng không cần đến quảngia ,mọi việc

trong gia đình đều do một mình nàng quản lí , tự nhiên muốndùng một ít

phương pháp khoa học kỹ thuật.

Cha nàng là người Đài Loan,mẹ lại là

người Nhật Bản, hai người lúc trước muốn kết hôn gặp khôngít trở ngại,

may mắn mẫu thân mang thai anh nàng vì thế đã nhanh chóng kếthôn. Phụ

thân là giáo sư đại học, đối người bạn đời yêu cầu giáo dụcrất cao,

nhưng Nhật Bản huyết thống của mẹ nàng lại có ảnhhưởng sâu sắc đối với nàng , đều yêu cầu phụ nữ phải hầu hạ người chồng thỏađáng, bất luận

như thế nào cũng phải lấy đại cục làm trọng.

Bởi vậy, khi phụ thân cùng bằng hữu đầu tư làm ăn thất bại,ca ca đi lên núi bị trọng thương phải nằm ở bệnh

viện, mẫu thân đành phải yêu cầu nàng lấy hôn nhân để trao đổitiền tài

.Nàng sau khi lo lắng vài ngày liền cắn răng đáp ứng ,mộtnam nhân đứng

đầu gia đình có lẽ chính là thần hộ mệnh của nữ nhân.

“la..la la..!Một bên, Kha Nhược Lan

rung đùi đắc ý ngâm nga đối chiếu theo bản nhạc Trung Anh, từnhỏ đây

chính là phương pháp giáo dục song ngữ nàng dạy cho con, dùsao con của

nàng tuổi còn chưa có thể đi nhà trẻ.

Lí Thần Du năm đó tốt nghiệp ở trường

sư phạm, còn thực tập một năm, đáng tiếc công việc thực tậpsau khi kết

hôn liền kết thúc , đến nay nàng vẫn không thể làm một giáoviên chính

thức đành đem sở học suốt đời dạy dỗ hai đứa con của nàng .

“Phu nhân, thư từ vừa đến.” Người hầu đem mấy lá thư đặttrên bàn phòng khách.

“Cám ơn.” Lí Thần Du cầm một phong thư

mở ra xem, có công ty bách hóa, công ty bảo hiểm, đoàn thể từthiện,

thân thích cùng hộ khách gửi đến, cuối cùng là lộ ra một tấmthiếp cưới

đỏ au, nàng nhìn chằm chằm vào tên chú rể bỗng nhiên ngâyngười.

“Mẹ! Mẹ!”

Con gái không biết gọi nàng bao nhiêu lần, nàng mới lấy lại được tinh thần.“Làm sao vậy?”

“Con đều nghe xong hết rồi , đổi một

cái, đổi một cái khác đi mẹ !” Kha Nhược Lan chu cái miệngnhỏ nhắn,

thật giống một nàng tiểu thiên sứ.

“Được rồi.” Nàng giúp con gái thay đổi

đĩa CD, đứa nhỏ vì học âm nhạc sẽ không sinh rãnh rỗi mà pháhư .Nàng

chính là muốn đứa nhỏ được giáo dục một cách tốt nhất .

Giai điệu nhạc thiếu nhi lại phiêu

đãng ở trong phòng , Lí Thần Du rốt cuộc cũng không còn nghethấy gì nữa , trong đầu nàng bây giờ chỉ có duy nhất một ý niệm, DiệpNhân Phong

muốn kết hôn, Diệp Nhân Phong muốn kết hôn ! Cái người nhãnhặn tuấn tú, ôn nhu cẩn thận kia, chính là người nam nhân hôn nàng đến mặt đỏtía

tai……

Kỳ thật không nên kinh ngạc, tính theo

tuổi cũng kém không nhiều lắm, chỉ là nàng vẫn không dám đốimặt sự thật mà thôi . Diệp Nhân Phong hơn nàng hai tuổi, nàng năm nay hai mươitám, như vậy hắn bây giờ đã ba mươi rồi, thành gia lập nghiệp, cưới vợ sinh

con, thật là một sự kiện tốt.

Mười tám tuổi năm ấy nàng đậu vào học

đại học, bạn trai đầu tiên sau khi kết giao năm năm , nàng lạiđưa ra

lời chia tay với hắn , rõ ràng biết hậu quả sẽ khiến hắn bịđả kích trầm trọng nhưng không thể không xoay người rời đi.Dù sao hắn chỉ là

người bình thường, căn phòng hiện tại của ba mẹ hắn còn phảiđi vay, cho dù muốn cũng không thể có một số tiền lớn như vậy .

Hai người đều là những người có cá tính hòa hợp ngay cả chiatay cũng mang theo không khí hòa bình.Bọn họ đến

Nghi Lan khoảng ba ngày , chỗ nào cũng không đi,chỉở trong phòng khách sạn , trừ bỏ giai đoạn cuối cùng cái gì cũng đã làm, hắnnói là muốn

thay nàng suy nghĩcho tương lai, bởi vì hắn quáyêu nàng, luyến tiếc

giữ lấy nàng.

Ba ngày kia là những ngày thanh xuân cuối cùng củađời nàng , phía trước nàng chính là những gì mà mọi cô gái đều mơ ước.

Năm năm nay bọn họ chưa từng gặp mặt,

chỉ có ở qua năm mới hiếm lắm mới có vài tin nhắn chúc tết,nhưng nàng

sau khi nhận được liền xóa đi, nàng không thể để cho trượngphu nắm được nhược điểm gì. Tuy vợ chồng nàng cũng chưa từng nói rõ cái gìnhưng

nàng xác định được hắn đều biết đến mỗi sự kiện xảyra trước hôn nhân

với nàng giống như việc điều tra này là điều bắt buộc phảilàm.Hơn nữa

hắn đối với hành tung của nàng cực kỳ lưu ý, từng bước từngbước quan

sát nàng .

“Phu nhân? Phu nhân?”

Một tiếng gọi lại quấy nhiễu suy nghĩ của nàng, nàng ngẩng đầunhắc nhở chính mình phải bình tĩnh.“Ừ?”

“Phu nhân, đây là cơm trưa của tiên

sinh.” Đầu bếp đem hai cái hộp giữ ấm đặt ở trên bàn.“Đều lànghe theo

phu nhân căn dặn mà làm, mời phu nhân nhìn qua .”

Lí Thần Du mở nắp ra ,vừa thấy thức ăn còn nóng hôi hổi, khótrách nàng lại cảm thấy tầm mắt mơ hồ.“Tốt lắm, cứ như vậy đi.”

Đầu bếp cúi đầu lui xuống, Lí Thần Du

gọi người hầu đi chuẩn bị xe, lại nhìn con gái nói:“Mẹ muốnđi công ty

tìm ba ba, con phải ngoan ngoãn ở nhà.”

“Dạ, con sẽ ngoan mà.” Kha Nhược Lan nháy mắt nóito .

Lí Thần Du sờ sờ khuôn mặt hồng hào của con gái lại nói ngườihầu thêm vài câu:“Cơm trưa phải chú ý quan sát

Nhược Lan , sao khi ăn cơm xong phải để nó ngủ trưa một giờrồi mới mang nó đi công viên một chút, có vấn đề gì thì gọi di động cho tôi.”

Đưa cơm trưa phải mất bao nhiêu thời

gian rất là khó nói,còn phải đoán xem tâm tình trượng phu củanàng mới

định được. Mau thì hai giờ, chậm thì ăn thẳng đến thời gianbữa tối .Mà

theo kinh nghiệm của nàng ,Kha Khải Đường là nam nhân khôngthể khinh

thường.

“Vâng phu nhân.” Bảo mẫu cung kính trả lời.

“Chào Mẹ !” Kha Nhược Lan không phải

đứa nhỏ nhát gan, trong nhà bé chỉ sợ mỗi phụ thân .Ra khỏicửa lên xe,

Lí Thần Du nhìn lái xe nói:“Đến Tổng bộ.”

Lái xe gật đầu trả lời:“Vâng, phu nhân.”

Tổng bộ chính là tập đoàn tài chính

Kình Vũ, bọn họ là gia đình đại phú gia từ ba đời, chủ lựclà về tài

chính và kinh tế, Kha Khải Đường du học thạc sĩ ở Mĩ lấy đượchọc vị trở về liền kế thừa xí nghiệp gia tộc sau đó lại mở rộng ra rất nhiều.Kha

gia tác phong trầm tĩnh, không thích phô trương, trừ bỏ trêncác báo tài chính và kinh tế thì rất ít khi thấy tin tức ở trên các trang báokhác, cũng coi như hiếm thấy có hào môn thanh lưu như vậy.

Sau khi kết hôn tới nay, Lí Thần Du tự

nhận có hiểu biết nhất định về trượng phu, bất quá đều làchút hiểu biết về mặt ngoài, ví dụ như thói quen cuộc sống của hắn, món ăn yêuthích,

trên cơ bản hắn là nam nhân trầm tĩnh, chỉ có ở phương diệntình ái mới

có vẻ kịch liệt. Nàng thủy chung nhìn không thấu tư tưởngchân thật của

hắn. Bất quá nàng đối với vấn đề này cũng không có ý kiến, đờinày nàng

thiếu hắn, chính là muốn dùng thân thể của mình hoàn trả lại,vì hắn mà

làm công việc quản gia, làm công cụ ấm giường, sinh đứa nhỏ,nhưng lòng

của nàng vẫn mãi thuộc về chính nàng.

Nàng sẽ không để cho hắn có lý do để

soi mói nội tâm của nàng . Nàng sẽ mãi sắm vai là một phunhân tốt của

Kha gia đây cũng chính là trách nhiệm cả đời nàng, chỉ nhưthế mà thôi.

Không biết qua bao lâu, người lái xe truyền đến thanhâm.“Phu nhân, chúng ta đã đến!”

“UHM.” Không thể lại thất thần ,nàng

cảnh cáo chính mình, ở trước mặt trượng phu còn phải thật sựhầu hạ, cho dù nàng trong lòng đang nghĩ về một khác nam nhân……

“Ta đến rồi.” Đi vào văn phòng Lí Thần Du chủ động đem cửakhóa trái, nếu không thể chống cự ít nhất không cần có người xem.

“Ân.” Kha Khải Đường ngẩn đầu, tầm mắt rời khỏi màn hình máytính đối với thê tử ra mệnh lệnh:“Lại đây.”

Xem ra hôm nay là muốn ăn đồ ăn khai vị rồi vì thế nàngbuông túi trong tay ra, yên lặng đi đến trước mặt hắn.

Mặc kệ trời lạnh hoặc trời nóng, nàng quanh năm suốt tháng đềumặc váy,

bởi vì hắn tùy thời điểm đều có khả năng muốn. Mặc quần cởira không

tiện, sau nữa cũng không thông gió tốt , nàng lại không có đốitượng

khác để có thể so sánh, không biết tính tình này của trượngphu là bình

thường hay dị thường, chỉ có thể nói nhu cầu hắn luôn luônkhông đủ.

Kha Khải Đường duỗi tay ra liền đem

nàng ôm đến đặt trên đùi, làm cho nàng dựa lưng vào hắn màngồi .Hắn cúi đầu hôn trụ cái gáy của nàng ,hai tay cao thấp mà phâncông vừa ra tay đã đụng vào điểm trí mạng. Nàng cả người cứng đờ, thẳng thắn mànói là

tình nhân của hắn cũng không sai, bình thường đều có thể đốivới nàng

mang đến khoái hoạt, chính là nàng không giống hắn tự nhiênđến như

vậy,nàng cần nhiều điểm thời gian để thích nghi tình trạng .

“Ngươi không đói bụng sao?” Thân là thê tử, nàng không nên đểcho trượng phu chịu đói, hy vọng hắn ăn cơm trước rồi ăn nàng sau .

“Đói.” Hắn thanh âm khàn khàn.

Nàng biết chính mình hỏi không đúng lúc , theo động tác cởiquần lót của nàng, hắn hiển nhiên là đói gấp đến độ không thể chần chờ nữa .

Nàng đã từng vụng trộm nghĩ tới, không

biết hắn có nữ nhân khác hay không? Khả năng hẳn là rất thấp,bởi vì sau hôn nhân bọn họ chưa từng tách nhau ra ,có khi hắn muốn công tác hoặc

xuất ngoại, nàng phải đi theo hắn làm bình hoa. Hai lần sinhtrước nàng

phải ở cữ hắn liền đi theo nàng theo ngủ ngay ở bệnh viện,vô luận như

thế nào đều phải ôm nàng một chỗ ,cũng không hiểu được là cóý tứ gì ,

hẳn là không phải muốn giám thị nàng đó chứ?

“Như thế nào không kêu lên ?” Hắn cắn lỗ tai của nàng hỏi.

Chết thiếu chút nữa đã quên, trượng phu của nàng thích nghenàng kêu, có thể là nam nhân khi chinh phục nhục

dục đều yêu thích bộ dáng đầu hàng của nữ nhân. Có khi nàngcảm thấy

chính mình giống như kỹ nữ, nhưng lại được hợp pháp mà hầu hạkim chủ

duy nhất . May mắn hắn không phải kim chủ khó khăn gì cũngchưa từng đối với nàng thô bạo hoặc thương tổn ,khuyết điểm duy nhất chính là ởtrong quá trình hoan ái hắn chẳng phân biệt được thời gian hay địa điểm .

Khi đầu lưỡi hắn xẹt qua vành tai của nàng, nàng không tự chủđược than nhẹ.“Ân……”

Cái đổ này không phải diễn trò, hắn vốn rất có kỹ xảo chínhlà nàng khó tránh khỏi thẹn thùng, ban ngày ban mặt ở văn phòng mà làm loại sựtình này, biết rõ không có người nào dám can đảm đến quấy rầy, nhưng tổng bộ vớiphòng ngủ nhà mình không giống nhau nha .

“Lớn tiếng chút.” Hắn kéo khóa cởi bỏ quần lót chính mình,khẩn cấp tham lam xâm nhập vào trong cơ thể của nàng .

“A!” Đột nhiên đâm tới làm cho nàng

kinh hô phát ra tiếng, đây là một loại tư thế hắn thựcthích, đem nàng

làm như búp bê ôm ở trên đùi, theo phía sau nàng mà tiếnvào, hai tay

còn muốn cao thấp trêu chọc, bọn họ thậm chí đối diện vớigương to làm

qua nhiều lần như vậy……

Kha Khải Đường chưa bao giờ rên rỉ, chỉ là thở dốc càng ngàycàng ồ ồ, đang ở sau lưng của nàng hết sức lên

xuống, qua một thời gian lại không hài lòng, đem nàng lật lại,ôm lấy

thân thể nàng , làm cho nàng hai chân vòng trụ quanh thắtlưng của hắn,

đứng lên ở bên trong vừa đi vừa làm.

“Ngươi cẩn thận một chút……” Nàng sợ hãi sẽ bị ngã xuống mất, đành ôm chặt lấy hắn cũng kẹp chặt hắn, trong

lòng không khỏi bội phục thể lực của hắn. Bề ngoài là thươnggia nhã

nhặn, tại đây lại giống như siêu nhân .

“Sợ cái gì?” Thấy nàng khẩn trương làm cho hắn thực vừalòng, muốn nàng sẽ toàn tâm toàn ý chấp nhận.

Thật sự là sợ hắn! Nàng cắn vào sau gáy của hắn vẫn không thểkìm được tiếng rên rỉ yêu kiều, may mắn thiết bị

cách âm bên trong cũng không tệ lắm, hẳn là không có ngườinào thưởng

thức âm nhạc rên rỉ nho nhỏ của phu nhân chủ tịch.

Một giờ dùng đồ ăn khai vị Kha Khải

Đường rốt cục không đói bụng nữa, nắm chặt thắt lưng cùngmông của nàng, tiến lên lần cuối cùng. Từ khi nàng sinh nữ nhi xong hắn liền chấmdứt

những ngày cùng nàng ở cữ ,có thể tận tình ở trong cơ thểnàng phát huy, cuối cùng hai người đổ ngồi ở trên sô pha, bả vai dán lẫn nhau,miệng

hô hấp gấp.

Qua một thời gian, nàng chậm rãi đứng lên, chân nhuyễn thiếuchút nữa mà té ngã.“Ta đi rửa sạch một chút.”

Nàng đi vào phòng nghỉ chuyên dụng của

hắn, bên trong có giường, tủ quần áo, phòng bếp cùng toilet,nàng cùng

trượng phu cũng từng ở bên trong “Nghỉ ngơi”, nhưng nam nhântrời sinh

chính là yêu nếm thức ăn tươi, ở trên giường kia cũng khôngđược thường

sử dụng, ngược lại ở các góc thường chịu đựng việc đến thămthường xuyên .

Nàng cầm khăn mặt thấm nước chà lau

chính mình, nhìn vào kính sửa sang lại dung nhan một chút,sau đó mới

cầm khăn mặt ẩm ướt đi ra, bởi vì hắn còn ngồi ở trên sô phachờ nàng

hầu hạ, mỗi lần đều giống như thiên kim đại thiếu gia vậy …!

Ở trong lúc đó da hắn ,bụng cùng hai

chân đều có dấu vết của nàng. Nàng tựa như người hầu thay hắnlau sạch

sẽ, cảm giác được hắn lại có xu thế rục rịch, nhanh tay thayhắn mặc

quần, thật không thể lại xằng bậy nữa chứ.

Kha Khải Đường còn đang nhắm mắt dưỡng

thần, chờ nàng dọn dẹp xong mọi thứ , lại hầu hạ hắn dùngcơm, tuy rằng

không có muốn nhưng chính là không thể không quản hắn.

“ Đồ ăn này còn hợp khẩu vị không?”

“Có thể.” loại việc nhỏ này hắn sẽ không chú ý tới .Nàng cẩnthận chu đáo đều bị hắn nhanh chóng đem phá hỏng .

“Đúng rồi buổi tối thứ Bảy bạn của ta

kết hôn, ta muốn đi ăn cưới.” Nói đến thật đáng thương, nàngtuy có tự

do hành động, lại phải hướng hắn xin phép .Đây là điều màhai người đã

giao trước hoặc chính là quy củ của hắn, nàng đến chỗ nào đềuphải để

lái xe đưa tiếp, hắn đối với hành tung của nàng mọi thứ đềurõ như lòng

bàn tay.

“Ai? Nam nữ ?”

“Là học trưởng, lâu rồi không liên lạc, một số bạnhọc cũng sẽ đi, ta nghĩ thuận tiện đi gặp lại mọi người.”

Kha Khải Đường sắc mặt hơi có hờn giận

nhưng vẫn là gật đầu. Hắn đương nhiên không có chuyên chế đếnnỗi không

cho phép nàng đi gặp bạn bè , nhưng từ xưa tới nay linh cảmbất an làm

cho hắn lo được lo mất, thậm chí có chút thất thần.

“Còn có, ta muốn đi làm tóc, ngươi thấy được không?” Đối vớiviệc thay đổi bề ngoài của bản thân ,nàng cảm thấy nhất định phải trưng cầu củaý kiến hắn, toàn thân nàng cao thấp đều là tài sản tư nhân của hắn, nàng thiếucủa hắn không chỉ là tiền tài, lại

thiếu cả đại ân tình.Hắn cứu người nhà của nàng ,bất luận hắnmuốn nàng

làm như thế nào, nàng đều phải ngoan ngoãn nghe lời.

Hắn nhíu lông mày lại như không thực

thích chủ ý này, tóc nàng dài đẹp như vậy, vừa thẳng tắp vừanhẹ nhàng

khoan khoái? Nữ nhân phần lớn thích chưng diện ,thay đổi đadạng, hắn

cũng không nghĩ quá mức bá đạo, thản nhiên hỏi:“Muốncắt bớt sao?”

“Sẽ không, ta chỉ sửa một chút nhưng mà nhuộm lên một chút,tóc thoạt nhìn sẽ thay đổi một ít.”

“Không cần nhuộm tóc, cũng đừng uốn rất khoa trương.”

Nàng nhu thuận gật đầu, sự tình liền đã định như vậy rồi,nàng không có tư cách phản bác. Bọn họ không phải đôi vợ chồng bình thường,vĩnh viễn không có quan hệ ngang hàng .Bởi vì hắn là trượng phu của nàng cũnglà chủ nhân của nàng.

“Ăn chút hoa quả.” Nàng dùng dĩa ăn lấy quả táo đưa cho hắn.

“Được.” Kha Khải Đường không biết thê

tử suy nghĩ cái gì, nàng mỉm cười luôn chuẩn xác mà hoàn mỹnhư thế, bọn họ tựa như gần lại cảm giác như xa. Có khi hắn lại cảm tạ nàngkhông có thói quen nói mớ, ít nhất hắn sẽ không nghe được nàng kêu tên người

khác.Khi rời đi tổng bộ, Lí Thần Du hai chân đã hơihơi run, đều do nam nhân đói quá kia, đa dạng chồng chất ép

buộc nàng, hy vọng người bên ngoài nhìn không ra sự khác thườngcủa nàng .Ở trong mắt bọn họ nàng là chủ tịch phu nhân, chỉ có nàng cùng nam

nhân kia biết nàng bất quá là nữ nhân bị mua đến.

Vào xe,nàng đối với lái xe nói:“Phiền cho ngươi rồi, ta muốnđi tiệm uốn tóc Amy.”

“Vâng, phu nhân.” Lái xe gật đầu phu nhân mỗi lần đều đi làmcùng một tiệm uốn tóc, không cần phải nói địa chỉ hắn cũng biết.

Vừa đi tới tiệm uốn tóc, ông chủ kiêm

thiết kế tóc Amy tự mình đón tiếp, cười hì hì nói:“Đang suynghĩ là

ngươi đâu! Quả nhiên tâm ý tương thông lúc này đã thấy ngươiđến.”

“Ngươi hiện tại có rảnh không? Ta muốn

uốn tóc một chút.” Lí Thần Du ngồi xuống thở dài, chính mìnhlàm tóc một chút,trong gương phản chiếu nữ nhân kia làm cho nàng có chút chánghét.

“Sao đột nhiên lại muốn thay đổi hình tượng vậy?”Amy biếtnàng hơn ba năm, lần đầu tiên nghe thấy nàng muốn uốn tóc.

“Cảm thấy như bây giờ thật không tốt

,giúp ta biến thành nữ nhân quyến rũ một chút đi .” Lí ThầnDu nhiều năm qua đều là một kiểu tóc như nhau , một đầu tóc đen dài thẳng tắp ,ngẫu nhiên thì chỉ cắt ít tóc mái nhưng hôm nay nàng muốn có chút thay đổi .Amy ái muội cười.“Nữ nhân quyến rũ? Muốn câu dẫn lão công của ngươi

phải không ?”

“Kia nhưng thật ra không quan trọng lắm .” Nam nhân kia khẩuvị đã đủ lớn, nàng không nghĩ cần phải làm thêm gì nữa ,thuần túy chỉ muốn thayđổi chính mình một chút mà thôi. Lòng của

phụ nữ đều như thế ,cho dù bên ngoài nàng biểu hiện sự trấntĩnh, nội

tâm vẫn có một phần mềm mại cùng mẫn cảm.

“Hảo, cam đoan sẽ làm cho ngươi trở thành phong tình vạn chủng,không câu dẫn lão công thì trêu hoa ghẹo nguyệt cũng được!”

Amy ở nàng trên đầu đùa nghịch, nàng lấy di động ra nói chuyện.

“Này, là ta.”

“Tiểu Du?” Đào Tĩnh Nghiên ở bên kia điện thoại nói.

“Ân, bây giờ muốn tâm sự hả ?” Đào

Tĩnh Nghiên là số ít bạn học hồi đại học còn liênlạc với nàng bởi vì

nàng ở trong lớp học là học sinh nhỏ tuổi nhất, Các học sinhkhác đều

kêu nàng Tiểu Du, ngay cả học trưởng ,học tỉ cũng kêu như vậy,Diệp Nhân Phong lại gọi nàng một cách thật mật là “Tiểu Ngư Nhi”.

“Có thể a, vừa vặn ta đang ở bên ngoài, còn đang ở trên xetaxi.” Đào Tĩnh Nghiên làm bên đại lý, thời gian rất co giãn.

“Ngươi tuần sau có đi tham gia hôn lễ

của Nhân Phong không?” Lí Thần Du biết chính mình có thể tinđược người

bạn này, lúc trước nàng cùng Diệp Nhân Phong qua lại , quátrình chia

tay Đào Tĩnh Nghiên có thể nói là một người hiểu biết nhất.

“Đương nhiên!Cậu cũng nhận được thiếp cưới ?”

“Ân, mình cũng sẽ tham dự.”

“Cậu không cần miễn cưỡng bản thân , mình có thể giúp cậuđưa hồng bao đi thay.” Đào Tĩnh Nghiên săn sóc nói.

“Mình không có vấn đề gì , mình cũng

muốn nhìn thấy hắn, cậu có biết đối tượng kết hôn của hắn làai không?”

Lí Thần Du không phải là ghen tị chỉ là hơi tò mò. Đó là nữnhân như thế nào mà có thể làm cho Diệp Nhân Phong tuyên bố kết hôn? Nếu có thểnhìn thấy bộ dáng bọn họ ân ái hạnh phúc, phần áy náy trong lòng nàng kia

cũng có thể giảm bớt đi rất nhiều.

“Nghe nói là đồng nghiệp cùng công ty

hắn ,chúng ta cũng không biết được. Hình như mới quen khôngbao lâu, nói không chừng là ngoài ý muốn mà thành hôn .”

Phải không? Lí Thần Du thật ra có chút

ngoài ý muốn, Diệp Nhân Phong là người hướng tới sự hoàn mỹ,ngoài ý

muốn thành hôn không giống với tác phong của hắn, bất quá mớiđầu năm

muốn kết hôn chắc cũng có xúc động, kết hôn cũng coi như làmột chuyện

tốt đi.

“Đến lúc đó chúng ta hẹn ở bên ngoài khách sạn, cùng nhau đivào.”

“Không thành vấn đề, mình sẽ đi cùng cậu .”

“Cám ơn.” Nàng cần phải có bạn giúp thì có thêm can đảm, nămnăm không gặp ai ,ai cũng đều đã thay đổi, nàng sợ lúc đó bản thân lại lâm vàotình trạng luống cuống.

“Cậu có khỏe không? Có muốn đi uống ly

cà phê hay không?” Đào Tĩnh Nghiên vẫn lo lắng, mặc kệ nhưthế nào, tình nhân cũ muốn kết hôn cũng đều làm cho người ta thương cảm.

“Ta không sao ngươi trước đi làm việc của người đi, lần khácta sẽ tìm ngươi.”

“Ân, quý trọng người trước mắt, lão công ngươi không sai.”

“Ta biết, ta sẽ.” ở trong mắt người bên ngoài, Kha Khải Đườngđược xem như là đối tượng thưởng đẳng nhất, bộ

dạng hoàn hảo, thành tựu cao, lại không ăn chơi đàng điếm,trừ bỏ ở nhà

hơi lạnh mạc(lạnh đảm ,mộc mạc),ở trên giường hơi có điểmquá, bất kể nàng làm việc gì cũng không có hay soi mói gì .

Khép lại di động, Lí Thần Du tiếp tục

để cho nhà thiết kế tóc bày bố.Trên đầu rất lộn xộn may mắnuốn tóc kết

quả cũng không tệ lắm, sóng tóc xoăn sau khi để nhẹ nhàngtrên vai, cả

người liền trở thành thục nữ quyến rũ rất nhiều.

“Khoe khoang phong tình một chút thì tốt rồi, không cần câudẫn nhiều nam nhân nha!”Amy nữa nói thật nữa nói giỡn.

“Đã là mẹ của hai đứa con ta còn có thể câu dẫn ai chứ ?”

“Người xinh đẹp như thế này, chỉ cần

ngươi ở trên đường liếc mắc đưa tình, ta cam đoan lão côngngươi sẽ ăn

không biết bao nhiêu là dấm chua.”

“Yên tâm, ta vốn là giữ gìn mình mà.”

Nàng đã sớm nhận mệnh, nàng đời này chính là nữ nhân của KhaKhải Đường, ngẫu nhiên chỉ là hoài niệm cũ tình một chút, về phần cái gì chânái,

tình yêu cuồng nhiệt, đã sớm cùng nàng không có quan hệ gì nữarồi .

Làm xong tóc đã là 4 giờ rưỡi chiều,

phụ cận có mấy của hàng bán quần áo, nàng dùng tốc độ nhanhnhất mua vài món quần áo, lại đánh điện nói với người hầu mấy câu ,mắt thấy sắctrời đã đen, nhanh chóng trở về nhà.

Buổi tối đã đến giờ ăn cơm, Lí Thần Du một lúc sau về nhà,các con đều đã ngoan ngoãn ngồi ở trên bàn ăn ,đang kêu gọi:“Mẹ!”

“Ta đã trở về, ăn cơm đi.” Nàng không

cần phải hỏi người hầu cũng biết trượng phu theo thường lệlà về trễ.

Công ty lớn như vậy không biết hắn giữ vững như thế nào,nàng cho tới

bây giờ cũng chưa từng hỏi qua, chỉ chăm chú sắm trọn vainhân vật của

mình.

Dùng xong bữa tối Lí Thần Du sờ sờ đầu con nói:“Bài tập viếttốt không?”

“Đơn giản như vậy, đã sớm viết tốt lắm

rồi.” Kha Hoằng Kiệt nâng cằm lên kiêu ngạo nói, thời điểmphụ thân

không ở đây, hắn liền đặc biệt hoạt bát.

“Lấy đến cho mẹ xem xem.”

“Mẹ, ngươi xem con vẽ nè……” Kha Nhược Lan cũng muốn câu dẫnsự chú ý của mẫu thân.

Buổi tối trong khoảng thời gian chăm

sóc các con đây coi như là thời gian nàng cảm thấy nhẹ nhàngnhất. Con

người khi còn sống có khổ có ngọt, hiểu được có được mấtnhưng nàng ít

nhất có hai tiểu bảo bối đời này cũng không tính quá thất bại.

Về phần trượng phu đâu, hắn muốn về trễ liền về trễ nànghoàn toàn không cần, ở thời điểm có hắn nàng lại cảm

thấy có một áp lực vô hình, liền cảm thấy không giống chínhmình nữa

.Bình tĩnh mà xem xét nàng đối với cuộc sống hiện tại thực vừalòng, chỉ cần trượng phu chiếm một ít tỉ lệ thì tốt rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.