Cuối cùng Tạ Bắc Thần cũng phải tạm dừng công việc mà ăn cơm cùng Thư Nhiên, nếu không anh nghĩ rằng cô nhóc này sẽ lẽo đẽo theo anh cả buổi chiều mất! Nhưng một điều lạ là anh không hề thấy khó chịu trước hành động làm càn của cô, ngược lại, vẻ mặt ấy có chút... đáng yêu! Có lẽ là do cô là em gái anh?
Tạ Thư Nhiên nhìn người đàn ông cao to đẹp trai kia đang ăn uống hết sức từ tốn và thanh lịch, trong lòng có chút cảm thán. Đúng là người thừa kế Tạ gia, từng cử chỉ điệu bộ nhỏ nhất cũng hoàn hảo tới như vậy! Còn cô thì đã ăn uống ở nhà rồi tới đây ăn thêm nên bụng no no rồi, mà căng da bụng thì trùng da mắt. Cô đoán anh còn ăn một lát nữa đó, thôi thì cô làm một giấc trước vậy!
Cho tới khi Tạ Bắc Thần ăn xong thì cô đã ngủ thiếp đi rồi. Anh xếp gọn hộp cơm lại trước rồi cởi áo vest ngoài đắp lên cho cô, sau đó trở lại với bàn làm việc nhàm chán.
.
.
Ánh tà dương đã buông xuống nhưng bóng lưng cao lớn của nam nhân vẫn thẳng tắp trước đống văn kiện. Tạ Bắc Thần luôn là vậy, làm việc đến quên thời gian, tăng ca là chuyện cơm bữa. Nhưng hôm nay, văn phòng này còn có thêm một người nữa, cô em gái nhỏ của anh còn đang say giấc trên sô pha, mà ngoài trời sắp tối rồi, chắc là anh vẫn nên đưa người về trước ha?
Anh nhấn phím gọi cho thư ký Hà
“Chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-thich-lam-em-gai-anh/2791464/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.