À, giờ thì hiểu rồi! Họ đang đi đường vòng để vòi tiền cô đó hả? Quẹt thẻ của cô còn người dùng là họ sao? Nghĩ cũng thật hay!
Cô không đáp, họ cũng không có ý định buông tha
“Nè, Nhiên Nhiên, không giúp bọn này thì cậu cũng chẳng theo đuổi được Hạo ca đâu!”
Nhắc tới tên hắn, Thư Nhiên mới đánh mắt về phía hắn. Rõ ràng là hắn gọi cô tới nhưng từ đầu tới cuối cũng chẳng nói với cô câu nào, thậm chí một ánh mắt cũng là xa xỉ phẩm. Trong lòng cô hừ lạnh một tiếng, tên nam chính này xem ra không kém nữ chính là bao nhỉ? Muốn xem trò cười của cô sao? Được thôi!
Tạ Thư Nhiên đẩy đống điện thoại trước mặt ra, giọng nói bất cần lại hống hách
“Mấy cậu thích thì đi mà mua, tôi cũng chẳng phải mẹ các cậu, tìm tôi làm gì!” – cô nhìn ánh mắt không thể tin được của đám con gái rồi cười cười, nói tiếp – “Với cả, tôi không theo đuổi Hạo ca của mấy người nữa!”
Nói xong, cả đám trong phòng liền tập trung ánh mắt về phía cô, bao gồm cả vẻ mặt nghi ngờ của Du Thừa Hạo. Hừ, bây giờ mới nhìn thì muộn rồi. Cô kiêu ngạo hất tóc một cái, bỏ lại một câu rồi rời đi
“Lần sau muốn chơi thì tìm con nào ngu ngu một xíu, tôi hết bị ngu rồi!”
Trong phòng rơi vào trầm mặc. Cả trường đại học B ai cũng biết Tạ Thư Nhiên dùng danh nghĩa thanh mai trúc mã mà đeo bám Du Thừa Hạo. Hơn nữa, bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-thich-lam-em-gai-anh/2791463/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.