Khu dân cư ở trung tâm thành phố dù ngày hay đêm vẫn luôn mang dáng vẻ tịch mịch sang trọng, ánh đèn vàng từ đường lớn chiếu xuống sáng hết một khoảng xen kẽ bóng đêm dày đặc.
Lập thu không khí mát mẻ, ban đêm còn dễ chịu hơn cả ban ngày, Lưu Tú Vi vừa tắm xong bước ra ngoài phía ban công phòng mình mắt nhìn lên mấy củ hoa Tulip vừa gieo xuống mấy tuần qua, hai tay thắt chặc áo choàng tắm.
Đầu tóc dài óng đen rũ xuống, nước nhĩu từng giọt xuống vai gầy lại ngoan ngoãn thấm vào bông của áo choàng, tóc có hơi rối lại được cô vuốt lung tung gọn gàng.
Âm thanh điện thoại vang lên cắt ngang tầm nhìn của cô, Lưu Tú Vi đi đến nhìn vào điện thoại của mình. Hiện lên mấy cái thông báo, từ lúc tan học đến giờ, cô nhận không biết đã bao nhiêu cái lời mời kết bạn rồi.
Lần đầu tiên bị rơi vào trường hợp này, cô không biết phải như thế nào đành phải chấp nhận những cái tên có ảnh đại diện mà cô cảm thấy như là bạn cùng lớp.
Trong danh sách đó cô có thấy một tài khoản tên là Vĩ Thành, ảnh đại diện cũng chỉ là tấm ảnh tự sướng tùy tiện của cậu ấy. Có lẽ là cậu chụp từ trên cao, gương mặt không to không nhỏ vừa vặn chen vào khung hình cùng với chiếc cổ nam tính. Rõ ràng chỉ là một bức ảnh chụp một cách tùy tiện thế mà lại rất đẹp theo kiểu tự nhiên.
Cô vừa ấn chấp nhận, tin nhắn được gửi đến không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-phai-tinh-cau-cx330/1937076/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.