Sáng sớm tinh mơ 1 ngày mới lại đến. Phương Thừa Ý có thói quen sẽ ra quán cafe gần nhà uống 1 tách cafe đen rồi mới đi làm. Cuộc sống của Phương Thừa Ý như 1 vòng lặp luẩn quẩn vậy. Thế nhưng nó đã hoàn toàn thay đổi kể từ 1 tháng trước. Không biết từ đâu có 1 cô gái ngày nào cũng đến mua cho hắn loại cafe mà hắn thích.
Cô ta là Đông Phương Tuyết thiên kim độc nhất của Đông Phương gia tộc. Việc ông bà Đông Phương chỉ sinh được duy nhất Đông Phương Tuyết khiến cô nàng được cưng chiều hơn tất thảy. Bất kể cô muốn gì họ đều cho cô. Việc này khiến cô hình thành thói quen phải có bằng được thứ mình thích.
Nhưng cô nàng hoạt bát Đông Phương Tuyết lại thích tên mặt lạnh Phương Thừa Ý sao ?
“ Cafe đen cho anh này “
“ Lại là cô à “
“ Đúng vậy lại là tôi đây “
“ Tôi đã nói tôi không cần cô mua cái gì cho tôi cả. Rốt cuộc cô muốn gì “
“ Tôi thích anh tôi muốn anh làm chồng tôi” cô nàng vừa nói vừa cười tít mắt
“ Cô bị điên sao “
Nói rồi hắn quay mình rời đi. Đông Phương Tuyết đâu dễ dàng bỏ qua. Cô nàng chạy theo rồi đi đằng sau lưng hắn. Đang đi bỗng hắn dừng lại khiến đầu cô đập vào lưng hắn
“ Ui da lưng anh bằng đá sao “ cô nàng lấy tay xoa trán trách móc hỏi
“ Cô đi theo tôi làm gì “
“ Đương nhiên là ….. ếi hình như mình vừa đập đầu vào người anh ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the/1723797/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.