Nói chuyện 1 hồi Lục Bạch Nam cũng mua đồ ăn về. Vừa nhìn thấy hắn mở cửa bước vào Tư Nam đã ném cho hắn 1 ánh mắt hình viên đạn. Hắn đặt cháo lên bàn rồi liếc nhìn cô ý nói cô mau ăn đi. Tư Nam nhìn hắn lập tức chướng mắt mà rời đi. Cô nhìn bóng Tư Nam khuất đi trong lòng bỗng nặng nề khó tả. Từ nhỏ Tư Nam đã đi theo cô học võ. Cô, Tư Nam và Chấn Phong là 3 người luôn ở cùng nhau từ khi bi kịch của cô diễn ra cũng là những người được rèn luyện trở thành sát thủ giống cô. Họ chỉ có mục đích là bảo vệ cô và giúp cô trả mối thù này. Nhưng Tư Nam là 1 cô bé vô tư tính cách có phần bộc trực yêu hận đều rõ ràng. Vì tính cách có phần thẳng thắn khiến cô luôn lo lắng cho Tư Nam vì cô biết cô bé rất dễ gây thù hằn bởi tính tình.
Đang ngồi nghĩ vẩn vơ thì giọng nói của Lục Bạch Nam vang lên
" Sao còn không ăn định để tôi đút cho nữa à "
" Không phải ! Tôi ăn ngay đây "
Cô với tay lấy hộp cháo nóng hổi nhưng lại vô tình quẹt tay vào thành giường khiến vết thương trên tay đau nhói. Cô nhíu mày rụt tay lại
" Thôi để 1 lúc nữa tôi ăn cũng được anh về đi "
" Đúng là phiền phức "
Nói rồi Lục Bạch Nam cầm hộp cháo lên múc 1 thìa nhỏ nhẹ nhàng thổi nguội. Hắn ân cần đút cho cô ăn. Vừa đút vừa liếc nhìn cô. Lúc này gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the/1723796/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.