Tô Ngọc Tuệ nghe xong không khỏi rùng mình sợ hãi. Nhiều lúc cô thật sự sợ hãi người đàn ông trước mặt mình. Cô hiểu anh nói gì cũng biết anh muốn gì nhưng cô lấy tư cách gì để đáp ứng anh. Lấy tư cách của 1 người bạn chăng? Cô đang sống trong mối quan hệ mập mờ đúng nghĩa. Nó trên tình bạn không chỉ là 1 chút nhưng nó không phải tình yêu. Cô muốn mình đường đường chính chính có 1 danh phận chứ không muốn mình và anh chỉ đơn giản là bạn giường.
" Anh nói gì em không hiểu"
" Anh biết em hiểu anh đang nói gì " hắn vẫn nở trên môi nụ cười tà mị chết người kia
" Chúng ta là mối quan hệ gì"
" Sao tự nhiên em lại hỏi như vậy "
" Chúng ta ra ngoài nói chuyện"
Cả 2 người cùng nhau bước tới sân thượng của bệnh viện. Đứng trên này vừa có thể hóng gió vừa ngắm cảnh hoàng hôn được. Buổi chiều tà hôm nay thật đẹp. Những ánh nắng cuối ngày hoà vào trời đông tạo nên những ánh nắng ấm áp đến lạ kỳ.
" Anh nói thật cho em biết anh với anh là gì"
" Là...."
" Không nói được đúng không"
" Sao hôm nay em lạ thế ai nói gì với em à"
" Chúng ta có phải bạn bè không"
" Không "
" Chúng ta có phải người yêu không"
" Không"
" Đúng thế ! Chúng ta không phải bạn cũng chẳng gọi là yêu."
" Em..."
" Em không muốn tiếp tục mối quan hệ mập mờ này nữa. Ngày mai em sẽ chuyển đi, cảm ơn anh thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the/1723783/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.