Cuộc sống của cả hai trong một tháng qua rất bình yên:sáng cùng nhau thức dậy,cùng đánh răng và ăn sáng,tối đến sẽ luôn có người phụ nữ đứng cửa đón anh tan làm về,rồi cùng nhau ăn bữa cơm tối ,trò chuyện và đi ngủ.
Có lẽ sau này khi nghĩ lại,khoảng thời gian này quá đỗi giản dị nhưng phải trải qua rất nhiều khó khăn và thử thách mới có được những giây phút đó một lần nữa.
Hôm nay là cuối tuần,anh và cô cùng được nghỉ.Tối qua do bị anh dày vò quá lâu,anh đã hứa bù đắp cho cô bằng cách đưa Uyển Linh đi chơi.
Không giống với mọi khi,hôm nay thức dậy Uyển Linh không thấy mệt mỏi,ngược lại rất mong chờ.Cô dậy rất sớm chuẩn bị bữa sáng rồi lên phòng gọi anh dạy.Ăn sáng xong cô kéo anh lên phòng thay đồ:hôm nay cô đã chọn một chiếc quần Jean cùng chiếc áo phông trắng trông giản dị nhưng rất xinh đẹp.Còn anh,mọi hôm là quần âu áo vest thay vào đó anh mặc quần vải áo phông rất soái ca,thoải mái.
"Muốn đi đâu?"
"Đến công viên chơi đi anh"
"Nhàm chán"
"Không đâu,ở đó rất vui,có rất nhiều trò chơi"
"Trẻ con"
"Tin anh đi,anh sẽ vui.Mọi muộn phiền sẽ trôi đi"- cô cười tít mắt nói với anh
Để có không gian thỏa mái,anh đã tự tay lái xe đưa cô đi.Tới nơi,trong lúc anh kiếm chỗ đậu xe Uyển Linh đã chạy biến tới chỗ mua vé.Lúc Lục Nam Thần quay lại đã thấy cô cầm hai tấm vé trên tay chạy tới
"Đi thôi anh"
Anh để cô kéo mình đi mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the-chi/2656141/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.