Hôm nay trời đổ mưa lớn, vốn Uyển Linh muốn cho bé Thiên nghỉ học nhưng con không chịu, đòi đến trường gặp cô và bạn bè bằng được. Thấy con ham học cô cũng vui lòng, đành dỗ dành cậu đợi mưa ngớt một chút rồi đi, nhưng đợi mãi gần tới giờ vào lớp mưa vẫn lớn, Uyển Linh lại gần an ủi Thiên hôm nay có thể ở nhà được không.
Khi hai mẹ con đang mỗi người một ý,không ai chịu nhường trước thì Lục Nam Thần từ trên lầu đi xuống. Thấy bố như thấy vị cứu tinh Ân Thiên liền chạy tới nũng nịu
"Sao vậy con?"
"Mẹ không cho con tới trường"
Anh nghe vậy ngẩng lên nhìn về phía cô. Bắt gặp ánh mắt của anh, Uyển Linh liền lên tiếng giải thích
"Không phải, tôi chỉ muốn để con nghỉ hôm nay thôi, tại ngoài trời mưa to, đi đường sẽ nguy hiểm"
Lục Nam Thần nghe cô nói vậy cũng thấy hợp lí, anh đang định lên tiếng khuyên con, thì Ân Thiên liền rơm rớm nước mắt
"Bố nói sẽ luôn là đồng minh của con, vậy mà giờ bố bênh mẹ, bố hết thương Thiên rồi"
Nói rồi nước mắt bắt đầu chảy ra, anh cũng không lỡ, liền xoa đầu dỗ dành
"Ngoan, bố đưa con tới trường"
"Dạ"
Cậu bé vui vẻ gật đầu đồng ý, Uyển Linh lại thấy anh chiều hư con, mưa như vậy đi xe thật sự không an toàn, nếu là đường thành phố không sao, nhưng từ đây tới trường phải đi qua một đường núi, trơn trượt sẽ rất nguy hiểm, cô không đồng tình
"Không được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the-chi/2648382/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.