Trong lòng anh dâng lên nỗi bất an, hai ngày trước còn bình thường sao bây giờ trở về lại bị thương? Không biết con anh có bị ảnh hưởng gì không?
Bệnh viện tư chuyên biệt của Cố gia cách biệt thự của anh khoảng gần năm cây số. Vừa đỗ xe anh liền ẵm cô vào trong, cả người cô vừa nóng lại vừa bị vết thương ở sau lưng đày đọa, điều này khiến anh vô cùng sốt sắng.
Khi đặt cô lên giường, các bác sĩ lập tức kiểm tra thân thiệt và vết thương phía sau lưng. Da cô khá trắng vậy nên nhưng vết thương ẩn hiện phía sau càng thêm nổi bật. Vết cũ vết mới chồng chéo lên nhau, dọc bên eo sườn có khá nhiều vết tím đã cũ, bên phần xương vai có vài ba vết rạch nhỏ như mảnh cửa, còn lại nguyên phần lưng là những vết hắn tựa như bị roi quật.
Dì Phúc nhìn mà khẽ nhăn mặt, thật sự mà nói sức chịu đựng của cô gái trước mặt rất rất cao.
Bác sĩ xử lý vết thương, anh và dì Phúc ra ngoài phòng chờ. Anh ngồi im như tượng, ánh mắt dán chặt vào cửa kính, bên trong cửa kính có một cô gái nhỏ đang nhăn nhó vì đau đớn.
- Liệu em bé có bị ảnh hưởng gì không cậu chủ?
- Con cũng đang lo sợ điều đó, cô ta sốt mà không nói, đứa bé mà xảy ra mệnh hệ gì cô ta có gánh nổi không?
Tuy bên ngoài miệng vẫn khăng khăng cho rằng cô là kẻ xấu xa nhưng trong lòng anh dường như đang dao động dữ dội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-la-gi-sao-anh-lai-khoc-/3679824/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.