Người dễ thương siêu cấp vô địch dễ thương và hào phóng nhất vũ trụ
......
"Chạy bộ buổi đêm phải cẩn thận đó bác sĩ Giản."
Ôn Dương cười hề hề theo sau Giản Mộc Tư đang chạy chậm.
May mà Ôn Dương thường đi giày bệt sau khi tan làm, nếu không sẽ không có cơ hội ra vẻ trước mặt người ta như tối nay.
"Nhắc mới nhớ, bác sĩ Giản không xem tin tức mới nhất sao? Con gái chạy bộ buổi đêm có lẽ không an toàn lắm đâu, cẩn thận gặp phải...."
Ôn Dương đang nghĩ xem từ "kẻ lưu manh" liệu có thể đại diện cho loại người nàng muốn nghĩ đến hay không.
Giản Mộc Tư cuối cùng cũng không tiếc cho Ôn Dương một cái nhìn, chỉ là ánh mắt đó có chút kỳ quái, như có hàm ý "Cẩn thận gặp phải người như cô sao?"
Ôn Dương tin chắc rằng nàng đã đọc được ý nghĩ này trong mắt Giản Mộc Tư, viên cảnh sát vừa vui vẻ tự mãn vì hời được tấm chăn mấy chốc trước lập tức trở mặt.
"Tôi đang nói thật đấy Giản Mộc Tư! Đang giữa mùa đông, trời sắp tối, con gái chạy vào ban đêm không an toàn!"
Ôn Dương dễ nóng tính nói xong lời này khi nàng không buồn rước hoạ vào thân thêm nữa.
Nàng bĩu môi, căm hờn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của người chạy bộ đang xa dần.
Nhưng vài giây sau, khi thấy Giản Mộc Tư vươn tay ra vẫy với nàng, sĩ quan Ôn không tự dưng hết nóng nảy, tự dưng vui vẻ trở lại.
Ầy, cái con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3097215/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.